Năm ta gả cho Tống Tẫn Hàn.
Lúc ấy, ta năm tuổi, hắn mới tám tháng.
Mỗi năm, mẫu thân đến thăm ta một lần, lần nào cũng chỉ dặn dò một câu:
“Đại Nhi à, con có phúc lắm, phu quân con tự mình có thể dưỡng thân.
Muốn hắn thành người thế nào, con cứ tự tay mà dạy dỗ.”
Thế nhưng, càng dạy, hắn lại càng trưởng thành xuất sắc, cuối cùng lại sắp thành phu quân của kẻ khác.