Phu quân ta nuôi dưỡng ngoại thất, lại cùng nàng sinh hạ hai hài tử, chỉ duy nhất giấu diếm mỗi mình ta.
Hắn che đậy giỏi là vậy, nhưng rốt cuộc cũng không qua được mắt ta.
Ngày ta phát giác, chính là ngày hắn cùng ngoại thất hoan lạc, triền miên không dứt.
Nực cười thay, hôm đó lại đúng là ngày sinh thần của ta.
Hắn nói, trong lòng hắn chỉ yêu duy nhất ta.
Nhưng ta lại cảm thấy mọi chuyện chẳng khác gì trò hề.
Tấm lòng chân thành của ta đã gửi nhầm người.
Thật bẩn thỉu thay.
Ta chỉnh lại y phục trên thân, lặng lẽ trở về phủ.
Xuân sắc vẫn còn mượt mà, ta mang theo tất cả những gì thuộc về mình, an yên rời khỏi nơi đây.