Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Cổ Đại PHU QUÂN TA THẬT RỘNG LƯỢNG Chương 10 PHU QUÂN TA THẬT RỘNG LƯỢNG

Chương 10 PHU QUÂN TA THẬT RỘNG LƯỢNG

3:47 chiều – 14/08/2024

19

Đi theo lối nhỏ đến Long Hoa điện, cuối cùng ta mang danh sách đến gặp Hoàng thượng.

Ngài xem kỹ rồi nói: “Tiểu muội, khổ cho ngươi rồi.”

Một tiếng gọi thân thiết thời thơ ấu, đã lâu ta không nghe thấy.

Linh tỷ tỷ nhờ ta truyền tin còn có một tầng ý nghĩa.

Nàng đã trao cho nhà họ Thôi một công lao.

Ánh nến dần dần thiêu đốt tờ giấy, Hoàng thượng thở dài.

“A Hoàn là con gái độc nhất của Thái phó, trẫm vốn muốn cùng nàng đến bạc đầu.

“Thật đáng tiếc.”

Để không làm kinh động đến phản quân, ta ở lại Long Hoa điện.

Năm ngày chiến đấu đẫm máu, người dân kinh thành ai nấy đều lo sợ.

Ta lo lắng cho thân nhân, bạn bè bị liên lụy, trong lòng vô cùng căng thẳng, hầu như không ngủ.

Sáng ngày thứ sáu, cửa điện mở rộng.

Cố Diễm cởi giáp, bước vào.

“Vi thần đến cứu giá muộn, mong Hoàng thượng thứ tội.”

Từ trán đến cổ chàng đều là máu, trông thật kinh hoàng.

Sau này ta mới biết, đó là máu của Hoàng trưởng tử khi Linh tỷ tỷ tự tay giết con rồi tự sát.

Cố Diễm có công dẹp loạn, từ người được Hoàng thượng yêu quý trở thành tâm phúc.

Còn ta từ huyện chủ được phong thành quận chúa.

Vệ Bắc Hầu một thời lẫy lừng, chỉ có một điều bị chỉ trích.

Nhà họ Lâm chưa kịp xét tội và nhận tội, gia chủ và vài kẻ chủ mưu đã bị chàng chém thành thịt vụn.

20

Biên giới lại lần nữa có biến động, Cố Diễm nhận lệnh lên đường.

Ta tìm kiếm trong kho một hồi lâu.

Cuối cùng, ở đáy rương ta lấy ra một bộ giáp nữ phủ đầy bụi.

Sau khi mặc lên, Cố Diễm im lặng một lúc lâu.

“Hầu gia có phản ứng gì thế?”

“Quận chúa anh dũng, Cố Diễm tâm phục khẩu phục.”

Chàng cúi sâu chào ta.

Gần đến lúc khởi hành, Anh Nương chạy đến.

Cố Diễm nói: “Nàng thân thể yếu ớt, biên giới khắc nghiệt, không dễ dưỡng bệnh như ở kinh thành.”

Nhưng nhìn thấy nàng kiên quyết, chàng cũng đồng ý.

“Thiếp thân lần này muốn viết một kịch bản về nữ tướng quân.”

Ta nghiêng đầu: “Vậy mỗi khi viết xong một đoạn, phải cho ta xem trước.”

Đôi mắt nàng sáng lên.

“Tất nhiên!”

Hoàn.