Chồng ta đã m ấ t.
Sau khi tỷ tỷ ruột bị é,p t/uẫn táng.
Đến lúc chàng qua đời, ta mới hay rằng chàng và tỷ tỷ đã thư từ qua lại nhiều năm.
Tỷ tỷ viết: “Nếu có kiếp sau, chàng hãy can đảm hơn, cứ đến cầu hôn ta.”
Khi ấy, ta mới hiểu rõ, hóa ra chàng cưới ta chỉ vì tự ti trước gia thế thấp kém, không dám cưới tỷ tỷ, đành chọn ta làm lựa chọn thứ hai.
Cha mẹ chồng oán trách ta, rằng sáu năm thành thân vẫn không giữ được trái tim của chồng, khiến chàng tự kết liễu đời mình.
Nhà chồng giữ lại con trai, đuổi ta cùng con gái ra khỏi cửa, lưu lạc đầu đường xó chợ.
Nếu có người thuê ta làm công, cha mẹ chồng liền đến gây sự, khiến họ không yên ổn.
Nếu có người cho ta thức ăn, quần áo, cha mẹ chồng lại sai gia nhân đến cướp đoạt.
Sau cùng, ta cùng con gái chết đói trong ngôi miếu hoang nơi ngoại ô.
Khi mở mắt, ta phát hiện mình đã quay lại ngày gia đình bàn chuyện hôn nhân.
Lần này, tỷ tỷ đã công khai cướp đi hôn sự của ta.
Còn ta, quyết tâm đoạt lấy vị trí đích nữ của nàng.