Trước đêm thành hôn với Bùi Trường Phong, khắp kinh thành lan truyền tin tức rằng y đã ném ngàn lượng vàng tại thanh lâu để mua đêm đầu tiên của hoa khôi.
Ta đến thanh lâu để đón người, vừa hay nghe thấy hắn ôm hoa khôi, phong lưu cười cợt:
“Chỉ là một nữ nhân nhà tiểu môn tiểu hộ, đại ca không muốn cưới mới nhét cho ta.”
“Thà ta bỏ ngàn lượng mua một nụ cười của nàng, còn hơn ngày ngày phải đối mặt với gương mặt vô vị ấy.”
Ta xoay người, gả cho đại ca của hắn – một sát thần Mạc Bắc hơn ta mười hai tuổi, toàn thân sát khí bức người.
Sau này, Bùi Trường Phong mắt đỏ hoe tìm đến ta, nghẹn ngào hỏi:
“Có phải đại ca ép nàng không? Hắn ta lớn hơn nàng nhiều như vậy!”
Ta cúi đầu, mặt đỏ bừng:
“Nam nhân lớn tuổi một chút, sẽ biết thương người.”