Dưỡng thương ba năm tại trang viên, nay khi về lại phủ của mình, ta mang về một vị công tử tuấn tú.
Lúc này bên cạnh phu quân ta cũng có thêm một biểu muội xinh đẹp, đang góa bụa, thế là cả hai chúng ta đều có người tri kỷ bầu bạn.
Phu quân cẩn thận bảo vệ nàng ta sau lưng, nói:
“Tiểu Nhược đến đây là để chăm sóc hài tử thay nàng, nàng nên cảm tạ nàng ấy.”
Nhi tử của ta nhìn nàng với ánh mắt ngưỡng mộ:
“Con thích Nhược di nương, con muốn Nhược di nương làm mẫu thân của con.”
Ta khẽ vuốt cái bụng đang nhô lên chút ít của mình, trên mặt thể hiện sự thấu hiểu và tôn trọng.
Cả nhà này thật có ánh mắt giống nhau, ai nấy đều yêu thích bông hoa trắng mỏng manh!
Ta nắm tay vị tiểu lang quân trẻ tuổi tuấn tú, giới thiệu với nhi tử:
“Lại đây, đây là tiểu phụ thân của con, mau gọi một tiếng tiểu phụ đi.”
Tiểu lang quân ngượng ngùng cười nhẹ:
“Phò mã ca, ta không đến để chia rẽ huynh và Điện hạ, mà là đến để gia nhập cái phủ này.”