Tiểu tướng quân, trúc mã của ta, muốn từ hôn để cưới con gái kẻ thù của ta, Uyển Đồng.
Hắn biết rõ nỗi khổ của ta, nhưng lại nói một cách nhẹ nhàng: “Ta yêu nàng ấy, không nỡ lừa dối nàng, không thể phụ nàng. Những việc mẫu thân nàng ấy làm, không liên quan đến nàng ấy.Hoa sen cũng có thể nở trong bùn, nàng ấy vô tội.”
Hắn ta lại khen ngợi Uyển Đồng: “Nàng ấy khoan dung hoạt bát, diễm lệ dễ thương, rất thích hợp với ta.”
Ta đứng ngây ngẩn trong giây lát, rồi đồng ý từ hôn.
Chưa đến ba tháng, ta đã chấp nhận một lời cầu hôn khác, nhưng trúc mã của ta lại hối hận.