Mệnh ta không tốt, mười tuổi năm ấy mất mẫu thân, phụ thân cũng qua đời.
Khó khăn lắm mới được làm tỳ nữ trong gia đình phú hộ, lại gặp cảnh gia chủ bị diệt môn.
Ta mang theo tiểu chủ tử rời khỏi nơi chết chóc đó.
Ba năm sau, ta mở một quán ăn ở huyện thành, người thường đến đưa cá là Lý tiểu ca đối với ta dành nhiều phần quan tâm, tựa hồ có tình ý.
Nhưng đóa hoa đào duy nhất này cũng bị người ta vặt mất.
Vị công tử xưa đột nhiên tìm tới cửa.
Hắn ép ta vào cửa, mặt đen như mực khiến người ta sợ hãi:
“Ngươi muốn gả cho hắn?”