Sau khi sủng văn kết thúc, ta đem nam chính ném vào thùng rác.
Ta là nữ chính trong một câu chuyện sủng văn ngọt ngào.
Ta cùng thái tử từ nhỏ đã là thanh mai trúc mã.
Sau khi kịch bản ngọt ngào kết thúc vài năm, hoàng đế nước láng giềng đã dùng thiết kỵ phá tan biên cương, ép hắn giao ra vật hắn yêu quý nhất, để đổi lấy hòa bình hai nước.
Cảnh Minh run rẩy ôm ta vào lòng nói:
“Xuân Hòa, vật yêu quý nhất của cô chính là nàng, nàng có nguyện vì cô mà chịu nhục không?”
Lúc ấy ta không khóc, mà dùng ánh mắt kiên định, từng bước từng bước đi về phía hoàng đế nước láng giềng.
Lần này, ta không còn mù lòa.
Cuối cùng ta cũng nhìn rõ, ngày hoàng đế nước láng giềng đến đón ta, hắn cưỡi thiết kỵ, đôi mắt đen như dao sắc bén, tràn ngập sự phóng túng của một thiếu niên.
Kiếp này.
Chúng ta có thể yêu nhau thật tốt rồi.