Ta cùng với khuê mật bị Hoàng hậu để mắt đến, được ban hôn cho hai vị hoàng tử, trở thành phi tần.
Ta với tài nghệ bắn cung bách phát bách trúng, được chỉ định cho Lục hoàng tử giỏi võ.
Còn Sở Tinh Lạc, với khúc cổ cầm tuyệt diệu, được chỉ định cho Thái tử tinh thông văn chương.
Sau khi thành hôn, ngày tháng trôi qua bình lặng, chẳng có chút thú vị. Thế là trong một lần nọ, tại buổi trà đàm của các quý nữ, Sở Tinh Lạc nhai mứt quả, vẻ mặt như có điều bí ẩn mà thì thầm vào tai ta:
“Thái tử dường như đã có người trong lòng, ta muốn hòa ly.”
Ta trầm ngâm một lúc, rồi nghiêm túc nói:
“Lục hoàng tử dường như cũng có bệnh kín… ngươi ly, ta cũng ly!”
Nhưng còn chưa nhận được giấy hòa ly, hai ta đã bị chặn lại trong phòng.
Thái tử đẩy ta vào cửa, má hơi ửng đỏ, ánh mắt dịu dàng:
“Nếu đệ muội không vừa lòng Lục hoàng đệ, có thể đổi với Sở cô nương.”
Ta ngẩn ngơ, lắp bắp:
“Đổi… đổi cái gì?”
Thái tử mỉm cười, để lộ hai hàng răng trắng:
“Đổi phu quân ấy.”