Ta tên là Mạnh Hòa, là một tỳ nữ nhỏ bé không đáng chú ý của bạo quân. Thế mà, đầu óc ta bỗng dưng lú lẫn, lại đi chắn một nhát đao thay cho hắn.
Ngươi nghĩ ta làm vậy là vì nghĩa quên thân, vì nước quên mình ư?
Không!
Ta bị người khác đẩy ra…
Ánh mắt bạo quân nhìn ta lúc ấy quả thực thay đổi!
Nhưng ta chẳng còn tâm trí để ý đến hắn, chỉ muốn biết kẻ nào không có mắt đã đẩy ta ra như thế?!