Gả cho Thẩm Thiên Tầm được ba năm, hắn vì bắt yêu thú mà vô tình lạc vào Ma Uyên, gặp phải tâm ma.
Khi ta mang giải dược đến, hắn đang ôm chặt sư tỷ, không chịu buông tay.
“Uyển Uyển, đừng đi, coi như ta cầu xin nàng, ta không thể kiềm chế nổi lòng mình nữa rồi.”
Sư tỷ thấy ta đến, gương mặt hiện vẻ lúng túng, nhưng vẫn không hề đẩy hắn ra.
Ta đặt giải dược xuống, kéo theo con ngựa nhỏ của ta rồi rời khỏi Ma Uyên.
Đi đâu cũng được, chỉ là ta không muốn quay về Thiên Thánh Tông nữa.