Đã là năm thứ ba kể từ khi tôi và Chu Tự kết hôn, thế nhưng chúng tôi lại mỗi người một ngả.
Cô “bạch nguyệt quang” đã đá anh ấy để theo đuổi sự nghiệp tươi sáng năm đó đã quay lại, thậm chí còn gửi cho tôi xem lịch sử thuê phòng của họ.
Tôi lại đột nhiên thở phào nhẹ nhõm một cách lạ lùng.
Ngủ với Chu Tự ba năm, anh ta sớm đã không còn là người trong mơ mà tôi khao khát không thể với tới nữa.
Có câu nói thế nào nhỉ?
Người đàn ông đã nắm trong tay rồi thì còn không đáng giá bằng một cộng cỏ, tôi không có ý chê cỏ đâu nhé!!.