Ngày ta cùng Vũ Văn Minh thành thân, phụ thân vì ta chuẩn bị mấy xe sính lễ, sai người đưa đến phủ.
Lúc bái đường, Vũ Văn Minh mặt đầy bất mãn, cất lời:
“Chỉ là thành thân, nàng lại dùng đến hồi môn xa hoa thế này, chẳng lẽ chưa từng nghĩ đến bách tính giờ đây đang nghèo khổ, không nơi nương tựa hay sao?”
Mẹ chồng ta, tính khí cay nghiệt, cố ý gây khó dễ, bắt ta quỳ trong từ đường suốt nửa canh giờ.
Còn biểu muội thanh mai trúc mã của hắn, tự tiện vào phủ, nói rằng không nơi nương tựa, rồi trước mặt ta lại công khai liếc mắt đưa tình với Vũ Văn Minh.
Hắn nào hay biết, chức quan ngũ phẩm của hắn vốn là Hoàng thượng nể mặt ta mà ban xuống, chỉ để hắn xứng đáng với ta.
Hắn càng không hay biết, ta thực ra là công chúa ruột thịt của Hoàng thượng, được gửi nuôi ngoài cung, mang trong mình huyết thống của hoàng gia.