Ngày ấy, ta mở một cuốn truyện. Truyện kể rằng, phu quân mà ta nhặt được dưới vách núi hóa ra là Tiết tiểu Hầu gia giả chết. Sau ba năm thành thân với ta, hắn trở về kinh thành, đón cưới thanh mai trúc mã của mình.
Vì áy náy, Tiết Trạch nạp ta làm thiếp. Ta trở thành căn bệnh âm ỉ, kín đáo giữa cặp đôi hoàn mỹ này.
Chủ mẫu nhìn ta bằng ánh mắt lạnh lùng, hạ nhân thì trêu chọc, ta chẳng khác nào một nô tì.
Về sau, bệnh cũ của Tiết Trạch tái phát, tình trạng ngày càng tệ hơn, ta vì hắn mà tìm kiếm thảo dược khắp nơi, nhưng không quay về được.
Cuối cùng, Tiết Trạch tìm thấy thi thể của ta dưới chân núi tuyết, cùng với cây Tuyết Chi thảo trong lòng ta.
Từ đó, Hầu gia Vĩnh Ninh mắt đỏ ngầu, phát điên, không còn yêu ai khác.
Ta nhíu mày, là trở thành người duy nhất Hầu gia Vĩnh Ninh từng yêu trong đời? Hay là lừa hắn một chút tiền?