Khắp kinh thành ai ai cũng đều biết, Quốc công yêu vợ như sinh mệnh, nhưng hắn lại thích nuôi thiếp thất bên ngoài.
Hắn rất cẩn thận phòng bị, không bao giờ để người ngoài gây náo loạn trước mặt phu nhân.
Cho đến một ngày, ta vô tình nhìn thấy một chuỗi bình luận.
【Quốc công đã nuôi con nhỏ kia năm năm rồi, nữ chính còn không hay biết sao?】
Ta giật mình, ngay lập tức khựng lại, toàn thân cứng đờ.
Ngày hôm đó, hắn nói với ta rằng sẽ đi tuần tra quân doanh.
Ta nghe theo những lời bình luận, rời khỏi kinh thành, lén lút đến một trang viên ngoại ô.
Tại đó, ta thấy hắn đang ôm một nữ tử, đôi uyên ương nép sát vào nhau, ân ái tình thâm.
Bụng của nữ tử ấy có hơi nhô lên, dung mạo giống ta đến năm phần.
Nàng tựa vào lòng Cố Hằng, dịu dàng trách móc:
“Phu quân, thiếp nay đã mang thai con của chàng, bao giờ chàng sẽ đưa thiếp về phủ?”