Sư đệ lạc vào ma đạo, đồ sát tiên nhân, cuối cùng bị ta phong ấn vạn năm.
Vạn năm sau, hắn phá phong thoát khốn, bày mưu tính kế, đẩy ta rơi xuống phàm trần.
Muốn ta chịu khổ mười ngày, để hoàn trả nỗi thống khổ vạn năm bị giam cầm.
Ngày thứ nhất, ta suýt nữa lưu lạc chốn thanh lâu, hắn hóa thành thiếu niên y phục đỏ thẫm, ra tay cứu giúp.
Ngày thứ hai, ta phiêu bạt nơi hoang dã, đói đến ruột quặn lòng cồn, hắn bày ra một bàn mỹ vị, ép ta cầu xin.
Ta thà chết chẳng thuận, hắn tức giận lật đổ cả bàn.
“Được! Vậy để xem ai chịu khuất phục trước!”
Ngày cuối cùng, ta đói đến hơi thở mong manh.
Hắn lại xuất hiện.
Ma đầu kiêu ngạo cúi thấp đầu, lời lẽ mềm mỏng, khẩn cầu van nài.
“Sư tỷ, ta cầu xin tỷ… Ăn một chút, được không?”