Tại yến hội, ta vô tình uống phải rượu “thêm gia vị”, chịu đựng cảm giác nóng bỏng và khó chịu, ta quyết định đi tìm vị tiểu hầu gia từ thuở nhỏ.
Bỗng nhiên, trước mắt ta xuất hiện một dòng chữ trong không trung.
【Tiểu muội ngu ngốc quá! Tối nay ngươi có thể rất thoải mái, nhưng đến sáng ngày mai, cô sẽ phải đối mặt với sự sỉ nhục của nam chính điên cuồng. Hắn bất đắc dĩ đành phải cưới ngươi, nhưng hắn cũng vì oán trách cô đã khiến nữ chính rời đi, nên đến đêm tân hôn hắn còn sẽ để tên khất cái thay hắn động phòng…】
【Nữ phụ đừng ngu ngốc! Hãy mau đi tìm biểu ca cấm dục cao lãnh như hoa kia của ngươi, đó mới là người cô nên tìm! Trong phòng tối của hắn giấu một ngàn bức tranh của cô, có đủ mọi tư thế dáng vẻ 】
【Có một số người đáng đời vì bỏ lỡ tiểu muội ! Ban ngày thì tỏ ra lạnh nhạt với tiểu muội, giả vờ kiêu ngạo tự phụ! Đêm đến, cơn thèm khát bùng lên lại nước mắt rơi đầy, gọi tên tiểu muội không dứt .】
Ta run rẩy nhẹ nhàng gõ cửa phòng biểu ca, người luôn nổi bật như gió xuân, cao quý và cấm dục ấy ….
Cửa phòng chi nha một tiếng mở ra, ta ngước mặt lên thấy cảnh trước mặt thì im bặt ….