Xuất chinh ba năm, phu quân trở về, cùng đi bên cạnh là một giai nhân.
Phu quân nói: “Giai nhân muốn một phu một thê, vì vậy chúng ta chỉ có thể hòa ly.”
Nhìn quanh bốn phía, gia đình mà ta đã toàn tâm toàn ý cống hiến ba năm, không một ai níu kéo ta.
Giai nhân kia khinh thường nói: “Ngươi chỉ là một thứ nữ, cho ngươi hòa ly đã là nể mặt lắm rồi, còn chần chừ gì nữa?”
Ta thu lại thư hòa ly, hỏi lại nàng: “Trong xã hội một phu một thê, có còn phân biệt đích thứ hay sao?”
Nói xong, ta quay đầu bước đi không ngoảnh lại.
Rất nhanh sau đó, bọn họ đều hối hận, đều cầu xin ta quay về.
Nhưng Hoàng thượng lại lạnh lùng tuyên bố trước triều đình: “Người đã hòa ly, xuất thân từ phủ họ Giang, biết y thuật… nàng ấy chỉ có thể là Hoàng hậu của trẫm.”