Ta là tâm phúc của kế hậu, theo nàng ta vào lãnh cung, thay nàng ta lôi kéo tổng quản ngự tiền.
Thậm chí ta còn bị gãy chân thành kẻ què, mãi đến năm ba mươi tuổi mới xuất cung gả cho thái y.
Nhưng khi hoàng đế nghi ngờ nàng ta và thị vệ tư thông, nàng ta lại triệu hồi ta, người đã được gả đi, trở về cung, nàng ta tuyên bố đôi giày đó là do chính tay ta làm.
Quân mẫu và phu quân vì thế mà xa lánh ta, mặc kệ sủng thiếp đẩy ta xuống hồ sen.
Mọi người chế giễu ta chỉ là một con chó của kế hậu, lại còn là một con chó què.
Khi mở mắt ra, ta đã trọng sinh.