Ta từng cứu một kỹ nữ.
Ấy vậy mà nàng ta lại mê mẩn vị Thái tử mà ta đã có hôn ước, ngày ngày phụng dưỡng ân cần.
Thái tử mắng nàng không biết liêm sỉ, phạt nàng làm tỳ nữ thấp kém nhất.
Đêm tân hôn của ta và Thái tử, kỹ nữ chết dưới tay lũ giặc cướp, Thái tử chỉ lạnh lùng nói:
“Ác giả ác báo, thiên lý thường tình.”
Nhưng sau này khi hắn lên ngôi, lại diệt cả nhà ta, hành hạ ta trước bài vị của nữ tử kia.
Ta mới biết, hắn luôn căm hận ta đến tận xương tủy.
Câu “ác giả ác báo” hóa ra là nói ta.
Sau khi tái sinh, ta quyết định thành toàn cho đôi uyên ương khốn khổ này.