Vào ngày thứ bảy sau khi ta chết, thứ muội cùng cha khác mẹ của ta đã kết hôn với phu quân ta.
Trong lễ cưới hoành tráng đó, con trai ruột của ta luôn ở bên cạnh nàng ấy, ánh mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ.
Phu quân ta cũng chăm sóc nàng ấy hết mực, dịu dàng vô cùng.
Khi quan khách đã ra về hết, ngọn nến cũng cháy tàn.
Sắc mặt của hai phụ tử bỗng chốc trầm xuống.
Ta nghe thấy giọng nói trẻ con đầy sát khí: “Phụ thân, khi nào chúng ta mới có thể giết ‘thứ mẫu tốt’ đó của con đây?”