Ngày thành hôn, Thái tử Thiên tộc nhổ hết lông phượng hoàng chín đuôi của ta, cắm lên người bạch nguyệt quang của hắn, hóa thành hình dạng của ta.
Huynh đệ và người thân của ta vạch trần hắn, lật đổ Thiên tộc.
Khỉ thúc thúc dùng gậy đập vỡ cung Linh Tiêu: “Lão Thiên đế, hôm nay chính là ngày tàn của người”
Sư ông : “Năm xưa ta tự tay làm Kim Sơn ngập trong nước , hôm nay ta sẽ để cho Thiên tộc các người thử cảm giác này.”
Trúc mã của ta nhổ lông phượng hoàng : “Thay thế nàng ấy, ngươi xứng sao?”
Sư phụ ta: “Trời lạnh rồi,san bằng Thiên tộc đi!”
“ Thái tử ca ca, lông phượng hoàng chín đuôi này thật đẹp, chàng xem ta đeo có đẹp không?”
“Đẹp, Cẩm nhi của ta đẹp nhất.”
Bọn họ tình tứ như vậy, khiến ta suýt nữa thì ngất đi.
Nhưng nỗi đau khi bị nhổ lông phượng khiến ta không thể không tỉnh táo, giận đến mức ta mắng:
“Phì! Cẩm nhi gì chứ, một con gà lông màu tạp muốn làm phượng hoàng, chuyện cười lớn nhất thiên hạ!”
Vị hôn phu của ta, Thái tử Thiên tộc Minh Diệp, bước đến bên ta, định giơ chân đá ta.