Ta vào cung khi ta chỉ mới bốn tuổi.
Khi ấy, hoàng đế Tiêu Thừa Dực nhìn ta một lát, khuôn mặt tuấn tú ấy đen hơn cả đáy nồi. Hắn ta quay người, vung cánh tay to khỏe, tặng cho tên thái giám bên cạnh một cái tát mạnh, mắng to: “Trẫm thiếu hoàng hậu, không phải thiếu con gái.”
Hai năm sau, ta đội mũ phượng, khoác áo choàng ngồi trên giường rồng. Tiêu Thừa Dực nhấc khăn che mặt của ta lên, thở dài: “Trẫm thế này có tính là trâu già gặm cỏ non không?”