Sau khi bị bắt làm tù binh của tộc điểu cùng với nhân ngư.
Y dùng đuôi quấn lấy ta, hai tay ôm chặt không để bọn điểu tộc nhìn ta một chút nào.
Thế nhưng, y và ta rõ ràng là kẻ thù không đội trời chung.
So với việc được kẻ thù bảo vệ, ta thà đối đầu trực diện với tộc điểu.
Vì thế, khi thủ lĩnh tộc điểu đến kiểm tra tù binh,
Ta bỗng thoát khỏi vòng tay của y.
Ngón tay bám chặt vào song sắt, ta làm bộ yếu đuối dễ bị bắt nạt, ngẩng khuôn mặt trắng mịn ngây thơ, ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ say đắm—
Đối diện với vị nam nhân tộc điểu vai rộng eo thon đầy quyết đoán, giọng ta ngọt ngào và cám dỗ không ngừng:
“Tướng quân, ngài có muốn một thú cưng nhân loại không? Tiểu nữ rất ngoan mà…”