Thái Tử phế chân, người người tránh xa, ta vì vinh quang gia tộc mà thay tỷ xuất giá vào Đông Cung.
Thế nhưng, Thái Tử lại chán ghét ta, vừa gặp liền quát mắng:
“Độc phụ! Tâm địa rắn rết!”
“Ngay cả phu quân của hảo tỷ muội cũng muốn đoạt, thật không biết liêm sỉ!”
Hừ, đến nước này rồi mà vẫn còn cao ngạo như thế sao?
Ta dứt khoát treo ngược hắn lên.
Hắn mắng ta một câu, ta liền cởi một tầng y phục của hắn.
Cởi càng nhiều, trông lại càng thuận mắt, chẳng mấy chốc trên người hắn chỉ còn lại một chiếc khố.
Ta chống cằm, môi khẽ nhếch, cười tủm tỉm nói:
“Mắng đi, tiếp tục mắng đi, ta rất thích xem… A không, là thích nghe ~”