Tỷ tỷ song sinh của ta là một người câm. Nhưng vì tỷ ấy đã cứu mạng lão hầu gia nên tỷ ấy đã được gả vào Hầu phủ.
Mọi người đều nói rằng sau này nàng sẽ sống một cuộc đời an nhàn, hưởng thụ phúc lộc.
Nhưng chỉ chưa đầy nửa năm sau khi xuất giá, nàng lại bị ái thiếp của phu quân hãm hại.
Bị câm nên nàng không thể biện bạch được câu nào, trong lúc bối rối mất kiềm chế mà ngã xuống vách đá, mất tích vô tung.
Sau đó, thiếu phu nhân của Hầu phủ, một thân đầy máu, đột ngột xuất hiện trước cổng Hầu phủ, và bất ngờ có thể mở miệng nói chuyện.
Thiếu gia Hầu phủ nhìn ta, đôi mắt đỏ ngầu:
“Thanh Đan, ta đã biết nàng không chết.”
Ta học theo dáng vẻ của tỷ tỷ, dịu dàng mỉm cười:
“Phu quân, ta đã từ địa ngục trở về.”
Bọn họ nào có biết, ta vốn là tai họa trời sinh.
Lần này, ta đến là để kéo tất cả bọn họ xuống địa ngục cùng.