Thứ muội của ta năm tám tuổi giành lấy ngọc bội của Thế tử, chín tuổi trộm áo yếm của Công chúa, mười hai tuổi lén nhìn Thái tử tắm, thậm chí còn xăm lên lưng Thái tử một bông hoa đỏ thắm.
Phụ thân ta bất đắc dĩ phải gửi muội ấy về quê.
Năm năm sau, thứ muội được đưa về.
Muội ấy tỏ ra điềm đạm, cử chỉ đoan trang, mọi người đều nghĩ rằng muội ấy đã thay đổi.
Cho đến khi ta nghe được tiếng lòng của muội ấy.
【Thế tử đẹp trai quá, tối qua đáng lẽ ta nên sờ từ cơ bụng xuống dưới, và cùng hắn làm viết ra một câu chuyện thực tế.】
【Thái tử yếu ớt, chỉ cần đẩy nhẹ cũng ngã, thật muốn đem hắn bán đi.】
【Đại tỷ có dáng vóc đầy đặn, cái gì cũng có, ta thật muốn cùng tỷ ấy từ nhà bếp ra phòng ngủ,…】
1
Ta tên là Thẩm Ngọc Long, ta còn có một thứ muội tên là Thẩm Nhược Nhiên.
Mẫu thân ta mất sớm.
Thứ muội từ nhỏ đã được gia tộc cưng chiều, nhưng tư duy của muội ấy có phần kỳ lạ. Khi ta mới học đọc chữ, muội ấy đã lẻn vào cung, trộm áo yếm của Trưởng Công chúa, rồi rêu rao khắp nơi.
Khi tin tức truyền về phủ, phụ thân ta cũng đã quen thuộc với chuyện này. Ông bình tĩnh thay y phục triều đình và vào cung xin tội.
Nhưng khi trở về, phụ thân bước đi với dáng đi khập khiễng, chân như đã bị què.