Ta là linh hồn mà ngày đêm chàng đều muốn siêu độ, chàng là nhà sư mà ngày đêm ta đều muốn gắn bó bên mình.
Người con của Phật nguyện ý vì ta mà xuống khỏi thần đài, còn ta lại nguyện ý vì chàng mà đọa vào luân hồi.
Hôm nay là ngày thứ bảy sau khi ta chết.
Ta là công chúa duy nhất của Đại Yến vương triều, Trường Lạc Đế Cơ.
Trường Lạc, Trường Lạc, ý nghĩa tuy tốt đẹp, nhưng cũng không thể thắng nổi một cơn bệnh hiểm nghèo đột ngột.
Sau khi ta chết, không biết vì sao hồn phách không tiêu tan, mà lại mơ màng trôi dạt giữa trời đất.
Ta nhìn thấy “ta” mặt trắng bệch, mặc bộ y phục lộng lẫy nằm thẳng trong quan tài quý giá.
Mẫu hậu luôn điềm tĩnh và trang nhã, giờ đây khóc nức nở trước linh đường, phụ hoàng thường ngày anh minh lại đỏ hoe đôi mắt, đôi tay run rẩy cắm một chiếc trâm ngọc bạch cuối cùng lên đầu “ta”.