Trước khi được gả cho Vương gia, đại tiểu thư đã sớm mất đi sự trong sạch.
Vì dung mạo của ta và đại tiểu thư có bảy, tám phần giống nhau, nên chủ mẫu ép ta thay đại tiểu thư viên phòng.
Sau khi thay thế đại tiểu thư viên phòng không bao lâu thì ta cũng có thai.
Đêm ta sinh con, đại tiểu thư chuốc cho ta một chén rượu độc, dùng dao găm rạch nát mặt ta.
Nàng cướp đứa con của ta, từ trên cao nhìn xuống với nụ cười lạnh lẽo và độc ác:
“Ta thật sự căm ghét khuôn mặt của ngươi! Vương gia chỉ thuộc về một mình ta, ngươi cứ yên tâm mà đi.”
Chẳng bao lâu sau, rượu độc phát tác, ta thất khiếu chảy máu mà chết.
Còn đại tiểu thư nhờ vào đứa con mà ta mang nặng đẻ đau đó để được thăng vị cao quý, trở thành Vương phi tôn quý nhất.
Lần nữa mở mắt ra, ta trọng sinh trở về đêm viên phòng cùng Vương gia.