Mẫu thân ta là chính thất hào phóng nhất.
Người đón nữ nhi mà phụ thân ta nuôi ở bên ngoài về nhà, dạy dỗ đàng hoàng, đối đãi như con ruột.
Còn ta, là nữ nhi ruột thịt của người, lại bị người bỏ mặc, không hỏi han chi.
Cả kinh đô đều nói rằng người không yêu ta, rằng người vì làm vừa lòng phụ thân ta mà không ngại lạnh nhạt với nữ nhi ruột.
Nhưng chỉ có ta mới hiểu, người làm vậy là để mở ra cho ta một đường sống.
Không ai yêu ta hơn mẫu thân ta.