Ta là công chúa vô dụng nổi tiếng của Đại Ân, văn võ đều kém, chỉ có bề ngoài đẹp đẽ.
Vì vậy, phụ hoàng anh minh của ta đã quyết định đưa ta cho hoàng đế Đại Tề.
Nghe nói hoàng đế Đại Tề là người thất thường, có nhiều quái gở, đặc biệt thích giết mỹ nhân, khiến hậu cung trống rỗng, không còn ai.
Tề Yến cho ta xem chiếc quạt làm từ xương mỹ nhân, nhẹ nhàng vuốt tóc ta, cười hỏi. “Sợ chưa? Nếu sợ, bây giờ chạy về Ân quốc vẫn còn kịp.”
Tay ta nắm chặt tay áo của hắn khẽ run, nhưng vẫn lắc đầu. “Không, không về.”
Tề Yến đặt tay lên đầu ta và ấn xuống, “Ồ? Vì sao?”
Ta nhìn thẳng vào đôi mắt nheo của hắn và nói. “Lười chạy…”
Tề Yến: “…”
Đùa à, chạy từ Tề quốc về Ân quốc, rất mệt đấy…