“Ý kiến gì?”
Nàng dùng khuỷu tay chọc ta. “Trước đây không phải ngươi được sủng ái nhất sao? Bây giờ hoàng thượng đã lâu không tìm ngươi rồi…”
Ta như nhìn thấy Tiểu Thúy, rất là bất đắc dĩ. “Hậu cung không phải là như vậy sao? Lo lắng nhiều như vậy làm gì, thà ăn ngon ngủ ngon còn hơn, đúng không, Giẻ Rách?”
Giẻ Rách “Meo…ao…”
Ta gật đầu: “Ngươi xem, nó cũng đồng ý với ta.”
Ninh Dao: “……”
Buổi tối khi đi ngủ, ta vẫn nghĩ đến Tề Yến, không khỏi hỏi Tiểu Thúy. “Hoàng thượng đã bao lâu rồi không đến chỗ chúng ta?”
“Hơn một tháng rồi.” Tiểu Thúy giật mình. “Nương nương sao lại đột nhiên hỏi chuyện này? Không phải sốt rồi chứ?”
Ta đẩy tay nàng ra, buồn cười nói “Ngươi mới sốt, càng ngày càng không có chừng mực.”
Nhưng sợ gì thì gặp nấy, nửa đêm ta hiếm khi tỉnh dậy, chỉ cảm thấy nóng bức, sờ lên có người đang ôm ta, lập tức hồn bay phách lạc. “Ai?”
Trên đỉnh đầu truyền đến giọng nói lạnh lùng quen thuộc, mang theo chút giễu cợt. “Đánh thức nàng rồi? Thật hiếm thấy.”
“Hoàng thượng? Đêm nay không phải người lưu lại ở Thính Vũ Hiên sao?” Ta nhìn thấy cửa sổ mở một nửa, thở phào nhẹ nhõm. “Hoàng thượng trèo cửa sổ vào?”
Hắn không xấu hổ chút nào. “Ừ. Sao nàng lại tỉnh? Mơ à?”
“Bị nóng tỉnh.” Ta rất thành thật, nói rồi đẩy hắn. “Hoàng thượng, người nằm quá gần rồi…”
Nóng đến đổ mồ hôi rồi lại phải đi tắm nữa, thật là mệt.
Tề Yến ngược lại ôm chặt eo ta, thuận thế còn bóp một cái. “Ừ” một tiếng. “Xem ra hoàng hậu của Trẫm dạo này sống rất tốt.”
Ta cảm thấy giọng điệu hắn lạnh lùng, giống như tâm trạng không tốt, bèn đùa một chút. “Có lẽ là vì thần thiếp ăn con gà già, bổ dưỡng hơn.”
Hắn thật sự cười thầm, chôn vào cổ ta cắn một cái.
Cắn khá mạnh, ta theo phản xạ “hừ” một tiếng, cảm nhận được hắn càng nóng hơn.
“Ân Liêu.” Hiếm khi hắn gọi tên ta, gọi xong lại không nói gì nữa.
Ta cảm nhận được một số thay đổi, nhỏ giọng gọi hắn. “Hoàng thượng?”
Hắn ôm chặt ta không để ta động đậy, có chút nghiến răng. “Câm miệng.”
“Ồ.”
Vậy là ta không nói gì nữa, cũng không động đậy.
Cái gọi là tâm tĩnh tự nhiên mát mẻ, dần dần ta không cảm thấy nóng nữa, nghe tiếng thở của Tề Yến rồi ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, Tiểu Thúy nói không thấy hoàng thượng.
Chắc hẳn Tề Yến đã trèo cửa sổ về Thính Vũ Hiên từ sáng sớm.
Về việc này, ta chỉ muốn nói. Thật là phiền phức…
Vậy nên khi Tề Yến lại trèo cửa sổ vào đánh thức ta, ta không nhịn được thở dài: “Hoàng thượng, người hoàn toàn không ngủ sao?”
Hắn bóp cằm ta, ánh mắt đầy nguy hiểm. “Nàng không muốn Trẫm đến?”
“Không phải, hoàng thượng lúc nào cũng có thể đến, chỉ là động tác có thể nhẹ nhàng hơn không…”
Bị đánh thức giữa đêm thật sự rất khó chịu.
Hắn không chịu buông tha. “Vậy nàng có muốn Trẫm đến không?”
Bản năng sinh tồn của ta trỗi dậy. “Rất muốn, rất mong, trong mơ cũng muốn hoàng thượng đến.”
Hắn nhếch miệng cười, rõ ràng không tin, nhưng tâm trạng có vẻ tốt hơn, thậm chí còn lợi dụng tình thế. “Vậy Trẫm sẽ đến hàng đêm.”
Ta. “Cũng được, người vui là được…”
Cùng lắm thì ban ngày ta ngủ thêm chút nữa…
7
Từ đó, Tề Yến lại bắt đầu mò đến tẩm cung của ta mỗi đêm, ôm ta ngủ.
Theo lời hắn nói, hắn ở Thính Vũ Hiên ngủ không yên, chỉ có thể ngủ ngon khi ở bên ta, có lẽ là nhờ vào lớp mỡ mềm ở eo ta.
Ta: “…”
Dù cuối cùng hắn ngủ được, nhưng hắn vẫn chỉ ngủ nửa đêm mỗi ngày, khiến tinh thần ngày càng kém, Tiểu Thúy thậm chí còn thì thầm với ta. “Nương nương, nghe nói gần đây hoàng thượng mắt có quầng thâm, có phải là do hoàng thượng quá đam mê nhục dục không?”
Ta nghĩ đến người nào đó ôm ta không buông tay, còn nói ta béo lên, cố ý nói: “Có thể lắm.”
Đêm đó, Tề Yến đến rất sớm, bò từ cuối giường lên, tay nắm cổ chân ta, tay kia chống bên eo, chậm rãi nói: “Trẫm đam mê nhục dục quá độ?”
Hắn biết cũng là bình thường, hậu cung toàn là tai mắt của hắn, mọi động tĩnh của ta sau khi vào cung hắn đều biết, ta cũng rõ hắn biết, nhưng lười quản.
Nhưng tình hình lúc này thì có phần nguy hiểm, trời hè nóng nực, ta mặc rất ít. Ngón tay hắn mang theo cảm giác lạnh lẽo xoa bóp cổ chân ta, từ từ di chuyển lên trên.
Ta chỉ cảm thấy như có ngọn lửa từ dưới bùng lên tới bụng, rất khó chịu, giọng nói cũng run rẩy: “Hoàng thượng, thần thiếp chỉ đùa giỡn với Tiểu Thúy thôi.”
Tối nay hắn có vẻ khác thường, giọng nói vốn lạnh lùng nay lại thêm phần dính dấp và khàn khàn: “Vậy để Trẫm hỏi nàng, Trẫm có đam mê nhục dục quá độ không?”
Bàn tay đặt trên eo ta dần dần nóng lên, ta cũng có thể cảm nhận được hắn ngày càng đến gần hơn, phát ra một tín hiệu nguy hiểm trong bóng đêm.
Ta nuốt nước bọt. “Hoàng thượng mỗi đêm đều triệu kiến Thục phi, cũng không phải là không thể…”
Dù sao từ kinh nghiệm của phụ hoàng ta mà nói, một đêm lâm hạnh nhiều phi tử, cũng không phải là không thể…
“Ân, Liêu.” Hắn nghiến răng gọi tên ta, trực tiếp giữ chặt hai tay ta, áp sát vào.
Mùa hè, trời khá nóng.
Sau một lúc lâu, giọng hắn vẫn còn chút khàn khàn. “Hương trong cung của Thục phi có vấn đề.”
“À, cái này thần thiếp có thể biết được sao?”
Ta giả vờ muốn bịt tai, nhưng bị hắn nắm lấy cổ tay.
Đầu ngón tay hắn hơi lạnh, nhưng tai ta lại đang âm thầm nóng lên.