Tôi từng nghĩ chồng mình cũng là một người nghèo khổ, có hoàn cảnh đáng thương giống như tôi.
Vì muốn chữa bệnh cho anh ấy, tôi dậy sớm làm việc quần quật, kiếm từng đồng. Mỗi ngày chỉ dám ăn một hộp mì gói.
Nhưng tôi không ngờ, anh ấy giả vờ bệnh để lừa tôi, sau lưng lại tặng một căn biệt thự cho cô bạn thanh mai trúc mã của mình.
Hóa ra anh ấy không phải là một người công nhân nghèo túng, mà là tổng giám đốc của một công ty niêm yết.