Ta và bạn cùng phòng cùng xuyên không về thời nhà Tùy.
Ta trở thành một nha hoàn thấp hèn, còn nàng lại là đích nữ của Thượng thư, cao cao tại thượng.
Ta vì nghĩa tình, dốc lòng sắp đặt. Dưới sự mưu lược của ta, Thái tử rốt cuộc cũng động tâm với nàng.
Thế nhưng, ngày đại hôn, nàng lại ban cho ta một chén rượu độc.
Nàng mỉm cười lạnh lùng, nói rằng: “Thế gian này không cần hai kẻ đặc biệt như chúng ta.”
Ý thức dần chìm vào hư vô… Khi ta mở mắt ra lần nữa, lại phát hiện mình quay về khoảnh khắc mới xuyên qua.
Lần này, ta chọn không nhận ra nàng, không cùng nàng kết giao.
Ta muốn tận mắt nhìn nàng, từng bước từng bước, tự đưa chính mình đến diệt vong.