Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Cổ Đại HÔN PHU CỦA TA MANG VỀ MỘT NỮ NHÂN KỲ LẠ Chương 8: HÔN PHU CỦA TA MANG VỀ MỘT NỮ NHÂN KỲ LẠ

Chương 8: HÔN PHU CỦA TA MANG VỀ MỘT NỮ NHÂN KỲ LẠ

8:21 chiều – 07/07/2024

Ta nghe mãi cũng mệt, nên đưa ra một ý kiến, bảo ông lấy vài người thiếp, sinh một đứa nữ nhi. Rồi… mẫu thân ta nghe được, ta bị ăn đòn nặng nhất từ nhỏ đến giờ. Thật là tức giận.

Tin xấu: ta bị đánh; tin tốt: phụ thân ta cũng bị đánh, còn bị mẫu thân ta cảnh cáo, “Đừng có mà nghĩ đến chuyện đó.”

Cô công chúa nhỏ này, không thích thêu thùa, cầm kỳ thi họa cũng được, dù sao ta cũng thấy mấy thứ đó phiền phức.

Nhưng mà nàng ấy thích cưỡi ngựa bắn cung là thế nào? 

Cưỡi ngựa thôi cũng được, nhưng còn cưỡi giỏi như vậy nữa. Một tiểu cô nương nhỏ nhắn, đáng yêu cưỡi ngựa nhỏ trông rất đẹp mắt. Nhưng mà này, người ta không thể so sánh được.

Đối với đứa trẻ yếu ớt như ta, phụ thân ta lại đến, “Sao lại thế này, còn không cưỡi ngựa giỏi bằng công chúa, nam nhân thua cả nữ nhân, hôm nay tập thêm một giờ.”

Phụ thân, phụ thân thật là giỏi đấy.

Công chúa nhỏ thích nghe kể chuyện, mỗi khi phụ thân và các tướng quân họp mặt, nàng ấy lại ngồi bên cạnh nghe, nghe rất chăm chú, đôi mắt tròn xoe, khuôn mặt nhỏ phúng phính.

Phụ thân ta lại nói, “Nhìn công chúa nhỏ xem, có bao nhiêu khí khái anh hùng, ngày nào cũng nghe chuyện quân doanh.”

Ta lặng lẽ đặt cuốn truyện ma quái xuống.

Còn nữa, công chúa nhỏ quá là đáng ghét.

Nàng ấy hỏi ta tên gì, ta nói ta tên là Tô Dĩ Hiên, nàng ấy liền đổi tên khu vườn bên cạnh thành Toái Ngọc Hiên, còn mời ta qua chơi.

Nàng ấy hỏi ta có muốn ăn gì không, ta nói có, nàng ấy liền nói với phụ thân ta rằng ta muốn ăn bánh dưỡng nhan của nàng ấy. Phụ thân ta lại mắng ta một trận.

Nàng ấy rủ ta chơi đá cầu, ta sợ nàng ấy lại giở trò xấu, ta từ chối, rồi nhận ngay ánh mắt sắc lạnh của phụ thân ta.

Được rồi, ta chơi. 

Rồi ta thua, lại bị phụ thân ta bắt tập thêm một giờ nữa.

13

Những năm đó, ta liên tục thất bại, nàng ấy hai tay đút túi, không biết đến đối thủ là gì.

Năm mười bốn tuổi, ta cùng phụ thân đến biên cương, nàng ấy đến tiễn chúng ta.

Nàng ấy đột nhiên mắt đỏ hoe, nắm lấy mặt ta, nói: “Đến cả ta ngươi cũng không thắng nổi, đừng có mà chết trên chiến trường đấy.”

Ta đột nhiên có một cảm giác khác lạ, tê tê, ấm áp, cả bàn tay nhỏ bé ấy cũng nóng lên. Ta mạnh dạn xoa đầu nàng ấy, tròn tròn, cảm giác thật tuyệt.

Ta ở biên cương năm năm, ngày nào cũng nghĩ về tiểu cô nương tinh quái ấy. Cô nương ngốc, ta cố tình thua ngươi mà.

Khi ta trở về kinh thành, ta muốn đi tìm nàng ấy, nhưng nghe nói nàng ấy đã có đối tượng đính hôn.

Thật là, Thiệu Yên cái tên mặt trắng đó, có gì đáng thích chứ.

Ta cứ ở nhà suốt không ra ngoài. Chẳng có gì đáng để ta gặp cả.

Cái gì? Thiệu Yên có người nữ nhân khác rồi à? Nàng ấy biết rồi sao?

Thật tức giận, Thiệu Yên sao dám chứ.

Thật phiền, công chúa sẽ không buồn chứ. 

Thật tốt, mình lại có cơ hội rồi.

Nghe nói nhà họ Thiệu gặp rắc rối, đáng đời, là do ta làm đó. Ta còn lén dẫn người đánh Thiệu Yên, tên ngốc đó còn không biết ai đánh mình.

Nghe nói công chúa không quan tâm đến Thiệu Yên, vậy mình không phải ta cần đẹp hơn để xuất hiện trước mặt nàng ấy sao.

Sao lại thế này? Công chúa mất tích rồi???!!! Lo lắng quá, nửa tháng rồi, lo chết mất, khi nào mới cứu người đây, công chúa sẽ không chịu khổ chứ.

Cuối cùng cũng ra lệnh cứu người, hừ, xông vào!!! Ta lo lắng xông vào phòng giam công chúa, kết quả phát hiện… nàng ấy đang nằm trên ghế ăn bánh ngọt.

Ta ngày nào cũng đến phủ Định Quốc Công, ánh mắt của tướng quân Mạnh nhìn ta đã có sát ý.

Truyện đăng tại page Bơ không cần đường, đứa nào reup là chó

Ta lén nghe công chúa nói với tỳ nữ rằng muốn nạp trắc phu, thật là, mình chẳng quan trọng chút nào sao. Buồn thật.

Phụ thân ta biết chuyện, ông truyền dạy, “Con phải lấy nàng ấy về trước, rồi làm cho nàng ấy bận rộn, trái tim của nàng ấy sẽ chỉ ở bên con thôi.”

Phụ thân ta nói câu này là câu có ích nhất trong đời.

Chúng ta thành thân rồi, vui chết đi được.

Ánh mắt của phụ thân nhìn ta không giống như đang tự hào về nhi tử của mình, mà như thể mình là con lợn đã phá nát vườn cải bắp nhà ông ấy. 

Này, rõ ràng ai mới là con của ông chứ!

Lợi ích lớn nhất của việc thành thân là ta phát hiện ra công chúa nhỏ luôn áp đảo ta từ nhỏ, giờ bị ta bắt nạt đến khóc trên giường. 

Thật tốt, ngày nào cũng phải làm vậy để nàng không có sức nghĩ đến trắc phu.

Ta phát hiện một bí mật, mỗi lần ta tỏ ra tủi thân, công chúa sẽ đến dỗ dành ta, và ngày hôm đó của ta sẽ trở nên không thể diễn tả nổi… tuyệt vời.

Ta lại phát hiện một bí mật, hôm đó công chúa nói muốn nạp trắc phu, thực ra chỉ là nói đùa.

Điều này không còn quan trọng nữa, điều quan trọng là hôm nay công chúa lại, nàng ấy lại nói chuyện với vệ sĩ, hôm qua đã mãnh liệt như vậy, hôm nay nàng ấy còn sức để nói chuyện với người nam nhân khác!

Ta tủi thân đi vào thư phòng, như mong đợi, nghe thấy nàng ấy đến dỗ dành ta.

Hừ, lần này thì ta không khách sáo nữa, xem ngày mai nàng còn sức để quan tâm đến người nam nhân khác hay không.

Không nói nữa, thê tử ta đến rồi, ta phải làm việc đây!

Hết –