Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

TIỂU NHA HOÀN BẢO BỐI CỦA TƯỚNG QUÂN

(Cập nhật lúc 19:39 – 22/11/2024)
TIỂU NHA HOÀN BẢO BỐI CỦA TƯỚNG QUÂN
  1. Trạng thái: Hoàn thành
  2. Lươt xem: [wpp_views_count]
  1. Thể loại: ,
  2. Trạng thái: Hoàn thành
  3. Lươt xem: [wpp_views_count]
[yasr_visitor_votes]

Giới thiệu truyện “TIỂU NHA HOÀN BẢO BỐI CỦA TƯỚNG QUÂN”.

Cả người hắn phủ đầy bụi phong trần, giọng trầm thấp lại hung dữ:

“Tiểu nha đầu, ai cho ngươi gan lớn như vậy, lại dám nghĩ đến nam nhân khác…”

Hắn còn chưa nói xong thì nàng đã khóc như hoa lê đái vũ, gương mặt trắng nõn vừa đáng thương vừa đáng yêu.

Nữ nhân khóc là chuyện làm hắn đau đầu, nhất là tiểu nha đầu đáng ghét này.

Hắn nhấc nàng lên vai, giọng lạnh lùng uy hiếp:

“Đá thêm một lần nữa thử xem, tối nay bản tướng không tha cho nàng đâu.”

“Thế nào, mới vậy đã khóc rồi sao?”

Tiểu vương gia cau mày đầy khó chịu, nắm chặt cổ tay mảnh mai của Thức Vi, lực tay lớn đến nỗi tay nàng đỏ hết một vòng, đúng là chẳng chút thương hoa tiếc ngọc nào.

Thân hình nhỏ bé của Thức Vi khẽ run lên, đôi mắt đỏ hoe, chỉ biết nức nở không thành tiếng.

“Không phải đã bảo chờ bản vương trở về sao, hửm?”

Giọng hắn cuối câu mang chút ôn nhu, nhưng chính cái ôn nhu này lại là sự yên tĩnh trước cơn giận.

Hóa ra, những gì tốt đẹp hắn dành cho nàng đều trở thành uổng phí với con sói mắt trắng này.

Nàng thế mà lại dám nghĩ tới người khác!

Thức Vi cũng sợ hãi cực độ. 

Hắn đã có hôn thê rồi, mà nàng chỉ là một nha hoàn hèn mọn, không dám mơ tưởng hão huyền.

Bị hắn ôm chặt vào lồng ngực, nàng không dám thở mạnh, chỉ khe khẽ nói, giọng nhỏ như muỗi kêu:

“Gia… xin gia gia tha cho nô tỳ…”

Tiểu vương gia ôm lấy nàng, cằm tựa lên trán nàng, ngón tay xoắn lấy một lọn tóc, từ từ tính nợ cũ:

“Tại sao không nghe lời?”

Nàng cụp mắt xuống, giọng nhỏ nhẹ:

“Gia gia sắp có hỷ sự, thân phận nô tỳ thấp hèn, e là không xứng diện kiến với vương phi tương lai.”

Ánh mắt tiểu vương gia đột nhiên lạnh băng, mang theo vẻ phức tạp nhìn nàng.

Hắn buông tay nàng ra, lập tức đứng dậy khỏi giường, sau đó mím môi khoác y phục lên người.

Thức Vi biết mình đã chạm vào nghịch lân của hắn rồi.

Cảnh Đình, con người này, ghét nhất những kẻ tâm cơ sâu sắc, tính kế mưu mô.

Nàng nói như vậy, hắn tất nhiên sẽ cho rằng nàng là kẻ cậy sủng mà kiêu, tâm cơ khó dò.

Nhưng nàng chính là muốn hắn nghĩ như thế, để hắn thấy nàng phiền phức mà buông tha cho nàng.

Chỉ là nàng không ngờ, đến khi bị hắn chán ghét, nàng lại chẳng thể hoàn toàn thờ ơ như nàng nghĩ. Trái tim đột nhiên có chút nghẹn lại, nhưng nàng vẫn có thể kìm chế.

Xem nhiều nhất


PHẠM ÂM THƯỢNG TIÊN

[wpp_views_count post_id=131895]
19 giây

PHU QUÂN CỦA TA LÀ MỘT THIÊN TÀI

[wpp_views_count post_id=131879]
1 giờ

HẮN MÀ XỨNG LÀM PHU QUÂN TA SAO

[wpp_views_count post_id=131862]
4 giờ

PHẢN DIỆN MÃI LÀ PHẢN DIỆN

[wpp_views_count post_id=131847]
5 giờ

SAU KHI TA GẢ CHO ĐẠI PHẢN DIỆN

[wpp_views_count post_id=131826]
12 giờ