Ta là một công chúa chẳng tinh thông cầm, kỳ, thi, họa, nhưng điều đó không hề cản trở việc ta được sủng ái.
Bởi vì, ta đã dốc toàn bộ tâm huyết vào việc “làm thế nào để trở thành một công chúa được yêu chiều”, không quản ngại gian khó, cẩn thận từng li từng tí.
Khi các công chúa khác còn đang loay hoay học cầm kỳ thi họa để tranh giành sự sủng ái, thì ta đã thành thạo việc nắm bắt lòng các đại nhân trong hậu cung.
Giữa những cuộc đấu đá của các mỹ nhân, ta vẫn giữ vững thần thái, miệng lưỡi khéo léo, đi đứng khôn khéo, quả thật là “bậc thầy giữ nước” trong phiên bản hậu cung.
Ngay cả phụ hoàng cũng từng bế ta lên đùi mà cảm thán:
“Nếu trẫm có thể như Chiêu Chiêu, hậu cung này ắt sẽ yên bình hơn nhiều.”
Rồi ông cười mắng ta là tiểu quỷ tinh quái, giỏi lấy lòng người khác.
Tất nhiên, ta ngước đầu lên, đung đưa đôi chân nhỏ, hồn nhiên nói:
“Chiêu Chiêu thích phụ hoàng nhất.”
Trước những người đứng đầu như vậy, tự nhiên phải biết cách thể hiện đúng mực.