Phu quân ta có một tiểu thiếp mà chàng chán ghét đến cực điểm.
Chàng tôn trọng ta, chính thất, cưng chiều ái thiếp mới đến.
Chỉ riêng với nàng ấy, chàng lạnh lùng hà khắc, thường xuyên đánh mắng, giam cầm.
Ta vì lòng thương hại mà che chở, bảo bọc cho cô nương mồ côi bị gia đình ruồng bỏ này.
Nào ngờ, sau khi ta khó sinh qua đời, phu quân lập tức nâng nàng lên làm chính thất, đem toàn bộ sính lễ của ta dâng cho nàng.
Lúc này ta mới biết, thì ra Viên Thiếu Hiên lạnh nhạt với nàng, hà khắc với nàng, không phải vì không yêu nàng.
Mà là vì yêu sâu sắc, nên mới dùng chiêu trò để bảo vệ nàng.
Ta tức giận mà trọng sinh.
Lần này ta muốn xem, không có ta giơ tay giúp đỡ, tình yêu chân chính kia sẽ chịu đựng được bao nhiêu thử thách.