Cùng Thẩm Mặc Xuyên thành hôn năm năm, ta mới biết, người trong phủ tướng quân đều biết hắn có một “bạch nguyệt quang”.
Ta là quận chúa tôn quý nhất của Bắc Ngụy, nhưng lại bị tất cả mọi người ở đây lừa dối.
Cho đến khi phu quân của bạch nguyệt quang qua đời.
Ta nghe thấy Thẩm Mặc Xuyên nói với bà mẫu:
“Trước đây vì gia tộc, mọi người bảo ta cưới Tống Dữu Vi, ta đã cưới.”
“Ta từng có lỗi với Nhiễm Tâm, bây giờ ta muốn đón nàng vào phủ.”
“Còn về Dữu Vi, nàng sẽ hiểu thôi.”
Con nhỏ bệnh nặng, hắn ở bên Thẩm Nhiễm Tâm, đến khi con nhỏ qua đời, cũng chưa từng về một lần.
Khoảnh khắc đó, ta cuối cùng tỉnh ngộ, tự xin hòa ly.