Ta là một thông phòng nha hoàn được mua về.
Khác với các thông phòng nha hoàn khác, nhiệm vụ của ta là hầu hạ hai vị thiếu gia.
Họ là anh em song sinh.
Đại thiếu gia không lâu sau khi bắt đầu biết nếm trải mùi đời, đã cưới được một tiểu thư kiều diễm mà hắn yêu thích.
Hai người họ ân ái mặn nồng, còn ta bỗng trở thành cái gai trong mắt.
Chính đại thiếu gia tự tay ép ta uống chén rượu độc.
“Trân Châu, xin lỗi ngươi, phu nhân không muốn nhìn thấy ngươi nữa.”
Sau khi ta chết, nhị thiếu gia – người từ trước đến nay chưa từng chạm vào ta – lại thở dài trước mộ ta.
“Trân Châu ngốc nghếch, kiếp sau cách xa đại ca ta ra một chút.”
Khi ta trọng sinh, ta dứt khoát từ chối lời đề nghị được đại thiếu gia nâng ta làm thiếp.
Ta quay đầu, chủ động kết thân với nhị thiếu gia, rồi tìm cách thoát khỏi kiếp nô lệ, bỏ trốn.
Nhị thiếu gia tức đến mức bắt được ta, gầm lên:
“Trong đầu ngươi chỉ có đại ca ta, không có ta đúng không?!”