Kết hôn mười năm, Tống Tiêu dựa vào tôi mà thành công nổi tiếng. Nhưng anh ta vẫn luôn hận tôi tới tận xương tuỷ. Sau khi tôi ch/ết, anh ta chiếm đoạt công ty của tôi, sau đó cưới thanh mai của anh ta.
Ngày bọn họ kết hôn, Phó Vân-người từng đính hôn lúc nhỏ, sau này lại là kẻ thù một sống một còn với tôi đã làm nổ tung hiện trường hôn lễ.
Trước khi ngọn lửa nhấn chìm tất cả, Phó Vân cười nói:
“Cô ấy ch/ết, để cho các người một bước lên mây, đời này làm sao có chuyện tốt như vậy chứ?”
Mở mắt ra lần nữa, tôi trở lại mười năm trước.
Ngày kéo Tống Tiêu đi tìm Phó Vân huỷ hôn.
Ánh mắt anh thờ ơ nhìn tôi: “Em đã nghĩ kỹ chưa, thật sự vì anh ta mà huỷ hôn với anh sao?”