Ta và A Tỷ là song sinh.
Kiếp trước, tỷ tỷ và người trong lòng bị ép chia lìa, một mình tỷ ấy sống sau bức tường cung cấm cao vời vợi mà trải qua cả một đời cô độc.
Mà ta thì nhờ có phúc của A Tỷ nên có thể cùng người trong lòng kết thành phu thê.
Sau này, đột nhiên xảy ra biến cố, khi mở mắt, ta đã trở về trước thời điểm hoàng thượng ban hôn.
Ta vội quỳ xuống trước mặt phụ mẫu.
“Nữ nhi nguyện gả cho Tam Hoàng Tử.”
A Tỷ sững sờ đứng yên, ta cúi đầu không giải thích gì.
Lần này, dù là hầm rồng hang hổ, ta cũng sẽ tự mình đi một lần.
Chỉ mong A Tỷ không phải chịu khổ nữa.