Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Cổ Đại VÀO ĐÔNG CUNG Chương 5 VÀO ĐÔNG CUNG

Chương 5 VÀO ĐÔNG CUNG

3:29 sáng – 26/08/2024

Nghĩ là làm, ta liền sai Vân Đóa đi tìm một cái lò, dựng lên cái giá, rồi bắt đầu nướng thịt.

Ta còn bảo Vân Đóa đi tìm đủ loại gia vị để tự làm một loại gia vị nướng bí truyền.

Thậm chí ta còn lén lấy một vò rượu từ nhà bếp.

Ta và Vân Đóa vừa ăn thịt nướng vừa uống rượu, chẳng mấy chốc đã bắt đầu ngà ngà say.

Khi Tiêu Dung Diễn đến, mùi thịt cừu đã lan tỏa khắp viện.

Ta nghi ngờ hắn là ngửi thấy mùi mà tìm đến.

Tiêu Dung Diễn ngồi xuống cạnh ta một cách tự nhiên, vừa cầm miếng thịt từ tay ta vừa cắn, rồi uống một ngụm rượu từ bát của ta.

Vân Đóa đỏ mặt lui xuống, trong chốc lát, trong viện chỉ còn ta và Tiêu Dung Diễn.

Ánh chiều tà đang dần buông xuống, ánh sáng yếu ớt cuối cùng của hoàng hôn phủ lên không gian một vẻ yên tĩnh khó tả.

Ta có chút say, một tay bám lấy Tiêu Dung Diễn, bóng dáng hắn có chút lung lay.

“Sao ngươi lại đến đây, dạo này sao ngươi đến nhiều thế, trước đây ngươi chẳng bao giờ đến viện của ta.”

Ta nhìn vào đôi mắt hắn, bên trong ẩn chứa những cảm xúc mà ta không thể hiểu nổi.

Ánh mắt hắn dịu dàng và sáng rõ. 

“Khi mọi chuyện xong xuôi, ta sẽ ở bên nàng mỗi ngày.”

Ta nhìn Tiêu Dung Diễn với vẻ nửa hiểu nửa không, phải thừa nhận, hắn thật sự rất đẹp trai.

Ta nghĩ, chắc chắn là ta đã say rồi.

Khi hắn nghiêng người đến hôn ta, ta thậm chí không muốn đẩy hắn ra.

Ta đỏ mặt nghe hắn thì thầm bên tai: 

“Khê nhi, sau này đừng đi nữa, hãy luôn ở bên ta có được không?”

Ta không hiểu sao lại gật đầu.

Chắc đây là kết quả của việc bị vẻ ngoài cuốn hút.

Khoan đã, đi? Ta có đi thành công bao giờ đâu!

Ta cứ nghĩ rằng chuyện gì đó sẽ xảy ra, dù sao ta cũng là Trắc phi của hắn, nhưng Tiêu Dung Diễn lại là một quân tử.

Hắn chỉ hôn ta rồi đỏ mặt chạy đi, ngượng ngùng như một chú cún nhỏ.

Trước khi đi ngủ, ta còn tự hỏi, Tiêu Dung Diễn thích ta hay thích nguyên chủ trước đây?

 

Kể từ sau nụ hôn đó, ta bắt đầu tương tư.

Trước khi xuyên không, ta vốn là một “FA từ trong trứng nước”. Giờ đây, đến cổ đại, làm sao ta có thể chống đỡ nổi sự quyến rũ của Tiêu Dung Diễn, người vừa đẹp trai lại vừa giàu có?

Ta bắt đầu tập trung tìm hiểu hậu cung của Đông Cung, phát hiện ra rằng ngoài Tạ Dục Vãn và ta, Tiêu Dung Diễn thậm chí không có lấy một thị thiếp nào!

Chuyện của Tạ Dục Vãn thì miễn bàn rồi.

Nàng ta coi như đã xong rồi!

Trong một chốc, mức độ hảo cảm của ta với Tiêu Dung Diễn tăng vọt lên 90!

Người vừa đẹp trai, vừa giàu có, lại còn chung thủy!

Đây đúng là mẫu nam nhân lý tưởng hiếm có.

Vì thế, khi Tiêu Dung Diễn đến thăm lần sau, ta tự tay chuẩn bị một bất ngờ cho hắn: bánh mochi nhân long nhãn tươi và trà ô long.

Ta cứ nghĩ Tiêu Dung Diễn sẽ hết lời khen ngợi, nhưng không ngờ hắn chỉ đơn giản là thích món này, nhưng không hề có vẻ ngạc nhiên, cứ như thể đã quen thuộc với nó từ lâu.

Điều này khiến ta có chút nghi hoặc.

Càng tiếp xúc lâu, ta càng nhận thấy Tiêu Dung Diễn dường như biết rất rõ về ta?

Ta không thích ăn hành, gừng, tỏi, nên khi dùng bữa cùng ta, hắn luôn cố ý gắp ra những thứ đó.

Ta không ăn cà tím hay hẹ, một lần thiện phòng làm món bánh hẹ mang lên, hắn liền lập tức trả lại.

Thay vào đó là món thịt cừu nướng và sườn xào chua ngọt.

Đúng ngay món ta thích ăn.

Hắn còn biết ta thích ăn đậu phụ thối và sầu riêng, cứ vài ngày lại cho người mang đến.

Nhưng điều này ta chưa từng nói với hắn!

Buổi tối, ta ngồi khoanh chân trên giường, cẩn thận xem lại ký ức của nguyên chủ một lần nữa.

Sau khi xem xong, ta thất vọng nhận ra rằng, thói quen của nguyên chủ hoàn toàn khác với ta!

Nguyên chủ thích Dung Từ, rất ghét Tiêu Dung Diễn, vì có một lần nàng ta vừa khỏi bệnh thì bị Tiêu Dung Diễn ép ôm!

Nguyên chủ lúc đó hét lên kinh hãi, vừa khóc vừa mắng Tiêu Dung Diễn, trong ký ức của nguyên chủ, Tiêu Dung Diễn lúc đó… có vẻ rất đau khổ?

Ta lại càng bối rối!

Nếu nói hai người không có tình cảm, thì khi Tiêu Dung Diễn ôm nàng ta, sự vui mừng trong mắt hắn chắc chắn không phải là giả.

Con đ ậu x a nh r a u m á chắc chắn sẽ lấy truyện này, các bạn để ý nhé

Dựa trên kinh nghiệm xem phim nhiều năm của ta, ta đủ tự tin khẳng định ánh mắt đó chắc chắn là của một người đang yêu say đắm.

Nhưng nguyên chủ lại hoàn toàn không biết Tiêu Dung Diễn, thậm chí khi hắn lao đến, câu đầu tiên của nàng là: “Tên vô lại ở đâu đến vậy! Có ai không, có người đang giở trò đồi bại!”

Nếu nàng biết đó là Thái tử, làm sao có thể nói như vậy?

Và điều kỳ lạ nhất là, ngay khi nghe thấy câu đó, ánh mắt của Tiêu Dung Diễn liền trở nên tỉnh táo!

Hắn ngay lập tức lạnh lùng nói: 

“Tại hạ nhận nhầm người, xin lỗi!”

Sau đó, hắn không bao giờ xuất hiện trước mặt nguyên chủ nữa, cho đến khi thánh chỉ hạ xuống Lộc phủ, nguyên chủ chết, họ vẫn chưa gặp lại!

Ký ức của nguyên chủ về Tiêu Dung Diễn thật sự rất ít, ngoài lần bị ép ôm, chỉ biết rằng hắn có tình cảm sâu đậm với Tạ Dục Vãn!

Vì thế, lúc đầu ta cũng mặc định rằng Tiêu Dung Diễn thích Tạ Dục Vãn.

Nhưng rõ ràng không phải.

Làm gì có nam nhân nào lại để người khác ngủ với người mình yêu, lại còn có thai?

Dựa trên kinh nghiệm xem phim “Hậu cung Chân Hoàn truyện” nhiều năm của ta, chắc chắn là vì Tạ Dục Vãn là con gái của Nhiếp chính vương!

Ta đúng là một thiên tài!

Ta cười khúc khích vài tiếng, cảm thấy tình cảm của người cổ đại thật phức tạp, rồi chìm vào giấc ngủ sâu.

 

Ta đã ở trong Đông Cung được năm tháng.

Lão hoàng đế trời đánh dường như cuối cùng cũng nhớ ra rằng ông ta đã ban cho Thái tử một vị Trắc phi xinh đẹp như hoa.

Biết rằng Tiêu Dung Diễn chưa từng ở lại phòng ta một lần nào, lão hoàng đế thậm chí còn hạ chỉ: ra lệnh cho Tiêu Dung Diễn và ta động phòng!

Tên hoàng đế chết tiệt!

Ta còn chưa kịp tận hưởng niềm vui tình yêu, đã bị đẩy thẳng tới bước cuối cùng!

Ta vốn thích tuần tự tiến dần!

Đêm đó, khi Tiêu Dung Diễn mặc lễ phục màu đỏ bước vào, gương mặt hắn đỏ bừng vì xấu hổ.

Còn ta thì chẳng có biểu cảm gì, tóc xõa tung, thậm chí không buồn chải đầu.

Một bà mụ trải tấm khăn trắng lên giường rồi cười gian xảo rời đi.

Và còn đóng cửa lại!!!

Ta thẳng thắn nói: “Thái tử, ta nói thật với ngài, ta không phải là Lộc Khê trước kia, ta là người từ tương lai xuyên không đến, ngày nhập phủ, nàng ấy muốn gả cho ngài, đã tức đến chết trong kiệu hoa, sau đó ta mới đến.”

Dù điều này có tàn nhẫn với Tiêu Dung Diễn, nhưng ta thật sự không muốn làm kẻ thay thế!

Ta đang chờ đợi cơn giận dữ của Tiêu Dung Diễn, nhưng lại thấy hắn cười như một kẻ ngốc, đưa tay ra âu yếm vuốt ve mặt ta.

Ta ngửi thấy một mùi vị của tình yêu đến mức nồng nặc!

Không lẽ hắn bị ngốc rồi? Nghĩ rằng ta đang lừa hắn?

Ta phải làm sao để một người cổ đại tin vào chuyện xuyên không qua nghìn năm?

“Ngài không tin à?

Ta nói thật đấy, thời đại của ta thú vị hơn nhiều so với thời đại của ngài, có trà sữa ngon, có lẩu ngon, còn có cả máy bay và ô tô…”

“Ta tin.”

Lần này đến lượt ta sững sờ.

Tin rồi à?

Sao lại dễ chấp nhận như vậy!

Tiêu Dung Diễn cong môi cười nhẹ, như tuyết đầu mùa tan chảy: “Khê nhi, đây là lần thứ ba nàng nói với ta điều này rồi.”

???

Cái gì thế này?