Trong đại điện có công công gọi tên Thịnh Tâm Nhã, Thịnh Tâm Nhã không kịp nghĩ nhiều hào hứng chạy ra ngoài sân khấu.
Đây vốn là y phục Dự vương phi chuẩn bị làm xấu mặt Thịnh Thiển Dư, nhưng lại không ngờ con gái mình lại mặc nó.
Ca khúc du dương êm tai, Thịnh Tâm Nhã dịu dàng xoay tư thế, nhảy múa giữa khán đài. Cánh tay mềm mại thần thái uyển chuyển.
Khán giả đua nhau vỗ tay khen hay.
Lúc này Dự vương phi từ bên ngoài về, khi nhìn thấy Thịnh Tâm Nhã sắc mặt bỗng thay đổi.
“Đó đó chẳng phải y phục ta chuẩn bị cho Thịnh Thiển Dư sao? Tại sao con gái ta lại mặc nó?”
Nghĩ đến cảnh tượng sắp xảy ra, Dự vương phi chỉ cảm thấy cả người mềm nhũn không chống đỡ nổi.
Thịnh Thiển Dư xong việc lại quay về bên cạnh Ân Ly Tu, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Cô đã từng nhìn Thịnh Tâm Nhã tập luyện điệu này ở nhà, sau đó sẽ xoay rất nhanh, nhìn nhịp thở hiện lên trên khuôn mặt Thịnh Tâm Nhã, trên người hẳn cũng chảy không ít mồ hôi.
Kịch hay sắp bắt đầu rồi!
Quả nhiên Thịnh Thiển Dư còn chưa kịp sẵn sàng xem đã thấy dây áo của Thịnh Tâm Nhã đột nhiên bị rách, cô trượt váy không kịp đề phòng nên đã ngã xuống đất.
Vì tư thế xoay vòng nên đã khiến cả người bay ra xa cùng tiếng hét.
Thịnh Tâm Nhã không kiềm chế nổi cắn răng lẩm bẩm, y phục bị xé rách lộ ra hơn nửa bờ vai, quan trọng nhất là tư thế này lại đang đối diện với hoàng thượng.
“Nhã Nhi!”
Dự vương phi tim đau thắt lại hét lên. Không nghĩ nhiều liền vứt một bộ y phục chạy điên cuồng đến khán đài.
Thế nhưng kịch hay như vậy Ân Ly Tu không thể để Dự vương phi phá hoại, hắn hất tay, cung nữ bên cạnh liền đến ngăn Dự vương phi lại.
Ân Ly Tu đắc ý nhìn cảnh tượng trước mắt, hắn liếc nhìn sang Chỉ quý phi.
“Chỉ phi nương nương thật sự tốn nhiều tâm tư để thiết kế màn kịch hay như vậy? Chẳng lẽ người ngồi ở vị trí hoàng quý phi còn chưa đủ, đến muội muội cũng muốn đưa đến bên cạnh hoàng thượng ư?”
Chỉ quý phi cũng sững sờ trước cảnh này.
Nghe Ân Ly Tu nói như vậy bỗng cảm thấy cứng họng.
“Người đâu?” Hoàng hậu tức giận hét lên.
“Đưa Thịnh Tâm Nhã kéo xuống nhốt vào nhà lao cho bổn cung.”
Hoàng hậu vốn bất mãn với Chỉ phi đã tìm thấy cơ hội.
“Hoàng… hoàng thượng!”
Chỉ quý phi không nghĩ nhiều đã quay ra quỳ trước mặt hoàng thượng.
“Hoàng thượng, nhất định là một sự cố. Nhị muội muội chắc chắn không cố ý… Xin hoàng thượng minh xét.”
“Sự cố? Sự cố này của Chỉ quý phi nói thật là hoàn hảo.”
Hoàng hậu nhìn Chỉ quý phi, vẻ mặt nghiêm nghị có vẻ khinh thường.
“Rõ ràng cứ phải ở trước mặt hoàng thượng mới chịu, bổn cung quả là được mở mang tầm mắt.”
Hoàng thượng cau mày. Ông xót cho Chỉ quý phi nhưng Ân Ly Tu và hoàng hậu đều lên tiếng, việc này không thể cứ thế cho qua.
Nhìn hoàng thượng không nói, Chỉ quý phi sốt ruột vội đưa tay ra kéo mép áo hoàng thượng.
“Nhị muội muội trước giờ tâm tư đơn thuần, tuyệt đối không có suy nghĩ gì khác. Xin hoàng thượng minh xét.”
“Theo như lời Chỉ quý phi nói bổn vương có phải nên hiểu rằng Dự vương phủ sẽ không đưa người vào tiến cung nữa, sau này con gái của Dự vương phủ cũng sẽ không được tham gia.”
Chỉ quý phi ngẩn người, cô không ngờ một lời của mình lại chôn vùi cả con đường tiến cung của con cháu Dự vương phủ.
Trách nhiệm này cho dù người có thân phận quý phi như cô cũng không gánh nổi.
“Không, thần thiếp không phải có ý đó.”
“Huyền vương điện hạ, thần nghĩ vừa nãy ngài đã hiểu lầm rồi.”
Thịnh Doãn Thừa đứng dậy hành lễ với Ân Ly Tu.
“Vương hầu tướng văn võ bá quan đều trung thành với vua, tiệc lễ Bách Hoa mời các gia quyến nữ trong nhà. Mà gia quyến khuê nữ trong nhà được các quan lại tỉ mỉ dạy dỗ, đương nhiên cũng đều vì muốn bổ sung hậu cung cho hoàng thượng. Tất cả đều vì hoàng thượng.”
Vừa nói xong, Thịnh Doãn Thừa trịnh trọng dập đầu trước hoàng thượng.
Lời lẽ đại nghĩa thật khiến người ta cảm động, thế nhưng Ân Ly Tu không để yên, hắn nhìn Thịnh Doãn Thừa cười lạnh lùng.
“Ngươi nói tất cả đều là vì hoàng thượng, bổn vương không phủ nhận. Nhưng trong lúc nhảy lại thoát y giống như mánh khóe mà nữ tử phong trần mới hay sử dụng. Dự vương phủ các người đúng là hao tổn tâm sức vì hoàng thượng khiến bổn vương cảm động thật sự.”
Lời của Ân Ly Tu rất khó nghe, từng câu từng chữ sắc như dao khiến Thịnh Doãn Thừa nắm chặt tay muốn giết chết hắn.
Ân Ly Tu cười nham hiểm quay đầu nhìn Thịnh Thiển Dư.
“Ngươi nói xem?”
“Cái gì? Ta nói, ta nói cái đầu ngươi.”
Thịnh Thiển Dư đột nhiên ngơ ngác.
“Bà đây vẫn muốn xem kịch. Ngài không tiếp tục làm khó đám người Dự vương phủ mà lại lôi kéo ta vào làm gì? Không biết Ân Ly Tu ngài có bị điên không vậy?”
Thịnh Thiển Dư trong lòng rất rối, buông ra trăm lời mắng chửi, thế nhưng cũng không dám buột miệng nói ra, chỉ nhìn hắn rồi hành lễ.
“Thần nữ cho rằng trong đó nhất định có hiểu lầm.”
Thịnh Thiển Dư nói, cô không thể trước mặt mọi người bôi xấu cho Thịnh Tâm Nhã được.
Dù sao cô cũng là con gái của Dự vương phủ.
Thịnh Thiển Dư hành lễ với Ân Ly Tu trong lòng khó chịu.
“Nếu nhị tỷ tỷ thật sự cố ý thoát y như Huyền vương điện hạ nói, vậy thì phải ở đoạn cuối mới đúng. Nếu ta không nhầm vừa nãy chính là khúc đặc sắc của điệu múa nghê thường vũ y, nhị tỷ tỷ tinh thông múa như vậy, không thể nào cố ý làm ra điều này ở thời khắc quan trọng rồi.”
“Thì sao?”
Ân Ly Tu nhếch miệng cười, tiếp tục làm khó Thịnh Thiển Dư.
Thịnh Thiển Dư bực mình.
“Sao ông nội ngài!”
Lòng thầm mắng một câu xong lại trịnh trọng nói:
“Cho dù đây là sự cố thì cũng đã làm ô uế ánh mắt của hoàng thượng và Huyền vương điện hạ. Đúng là đáng chịu phạt. Có điều nhị tỷ tỷ dù sao cũng là đích nữ của Dự vương phủ, vẫn nên do mẫu phi đích thân quản giáo sẽ tốt hơn.”
Ân Ly Tu cau mày không nói gì nữa, có vẻ đang chờ động thái từ Dự vương phủ.
Dự vương phi lòng đầy đau xót và ấm ức, chỉ cảm thấy cơn tức trong lòng sắp trào ra ngoài nhưng không tìm được chỗ trút ra.
Hai tay ghì chặt, cả người không kiềm chế được run rẩy, nhưng hiện giờ bà không được lựa chọn, bà đã bị Ân Ly Tu trừng mắt.
Không còn cách nào khác, chỉ có đánh thì chuyện này mới êm đẹp.
Nghĩ xong, Dự vương phi nhanh chóng đến trước mặt Thịnh Tâm Nhã khoác áo choàng lên.
Bà đau xót nhìn con một cái, sau đó giơ cao tay vả vào mặt Thịnh Tâm Nhã.
Một tiếng bốp vang lên, cái bạt tai này khiến Thịnh Tâm Nhã ngã gục xuống đất.