Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Cổ Đại NĂM THỨ 7 SAU KHI HÒA LY Chương 7 NĂM THỨ 7 SAU KHI HÒA LY

Chương 7 NĂM THỨ 7 SAU KHI HÒA LY

11:23 chiều – 05/08/2024

14

Vệ Tử Mộ lên xe ngựa, sau khi tỉnh táo lại, giọng nói nhỏ nhẹ cầu xin Vệ Lịch, nói rằng nó muốn có mẫu thân.

Vệ Lịch cười nhạt nhìn nó, rồi quay đầu đi, thản nhiên nói: “Ngươi còn muốn ta làm gì? Nàng đã có phu quân, có quý tử, ngươi muốn ta giết phụ tử nhà họ rồi bắt nàng về sao? Hay là như ngươi, đẩy đứa trẻ đó xuống ao, rồi mong nhận được sự thương xót của nàng?”

Vệ Tử Mộ lạnh toát cả người, ngón tay run rẩy, ngay cả phụ thân nó cũng đoán được suy nghĩ lúc đó của nó, thế thì mẫu thân… 

Nó không dám nghĩ tiếp.

Chúng ta khởi hành trở lại Lũng Xuyên vào ngày hôm đó, có rất nhiều quan viên đến tiễn biệt.

Tuyên Lãng còn nhỏ tuổi, ôm trong lòng đầy những món quà nhỏ mà các trưởng lão tặng, vừa nhận vừa ngoan ngoãn cảm ơn.

Giữa đám đông, ta thấy Vệ Tử Mộ.

Từ ngày đó, nó đã không còn đến gặp ta nữa.

Nhìn thấy ta, nó quay đầu đi chỗ khác.

Ta ngập ngừng một chút, rồi quay người lên xe ngựa.

Tuyên Cảnh Niên trong xe đang đùa giỡn với tiểu tử.

Ta nhìn ra ngoài cửa sổ.

Đoàn xe quay về Lũng Xuyên càng lúc càng xa, phồn hoa của kinh thành đã bị bỏ lại phía sau.

Ta không có chút lưu luyến nào với kinh thành, những ngày tháng ở đây đối với ta không mấy đẹp đẽ.

Trái lại, Lũng Xuyên với phong cảnh hữu tình và dân phong thuần hậu, lại có người ta yêu thương, công việc của một nữ y và nhiệm vụ chăm sóc gia đình đang đợi ta.

Lũng Xuyên chào đón ta hơn nhiều so với kinh thành.