Ngày hôm sau, mười chàng trai Miêu cao lớn lực lưỡng xuất hiện ở cổng biệt thự.
Tôi hơi ngạc nhiên khi thấy đám người này, tôi bảo gia đình cử vài tên đầu đất đến đây quậy phá, làm sao tìm được mười người cao to lực lưỡng? Và tất cả họ đều trông rất đẹp trai.
“Miêu Nguyệt, ông cụ nói về việc của cô, đã sai chúng tôi đến đây để cô lựa chọn, xin đừng tức giận.” Chàng trai nói, “Cô có thể chọn hai người trong số chúng tôi làm chồng.”
TÔI:”…..ông cụ. Tôi không có ý đó”.
Nhưng tất cả họ đều đã đến rồi, vì vậy tôi phải sắp xếp họ vào biệt thự.
Gia đình Chu Hồng Dân bị sốc khi thấy tôi đưa một nhóm người cao to lực lưỡng vào nhà.
Biết đám người này đều là ứng cử viên hôn phu của tôi, Chu Hồng Dân kinh ngạc đến há hốc mồm.
“Nếu anh không chăm sóc được cho tôi, thì tôi sẽ tìm người khác chăm sóc cho tôi.” Tôi lạnh lùng nói với Chu Hồng Dân,
“Tôi không chỉ có thể sống với một mình anh.”
Một anh chàng da ngăm và đẹp trai bên cạnh tôi ngay lập tức đỡ tôi ngồi xuống ghế sofa, và ân cần rót trà cho tôi.
Chu Hồng Dân và Chu Diễn: “…”
Chu Diễn cắn môi nói: “Miêu Nguyệt, cô và Chu Hồng Dân chưa ly hôn, làm sao cô có thể với người đàn ông khác chứ?”
Tôi lạnh lùng nhìn cô ta: “Thì ra cô biết tôi và Chu Hồng Dân chưa ly hôn, sao cô không cút ra ngoài? Cô tính là ai ở đây?”
Khuôn mặt của Chu Diễn tái nhợt.
Chu Hồng Dân vội vàng ôm lấy Chu Diễn, giống như nàng là một đóa hoa nhỏ bị ác nữ sát hại: “Miêu Nguyệt, đừng quá đáng!”
Tôi nhướng mi: “Chu Hồng Mẫn, Miêu Tử có lòng thù hận mạnh đấy, tôi khuyên anh nên nhanh chóng quỳ xuống xin lỗi tôi, nếu không…”
Chu Hồng Dân hừ lạnh một tiếng, muốn chửi tôi, nhưng mười anh chàng phía sau tôi trừng mắt nhìn anh ta, anh ta lại nuốt lời.
“Vì bố chồng tôi đã hứa sẽ chăm sóc họ hàng của tôi, nên hãy làm những gì ông nói, ngôi nhà này vừa đủ có thể ở được vài người. Vì gia đình của anh, 2 người hãy ra ngoài đi.” Tôi nói.
Chu Hồng Dân tức giận: “Miêu Nguyệt, cô điên rồi! giờ lại tìm nhiều đàn ông như vậy, còn bắt chúng tôi rời đi, cô mất trí rồi!”
Tôi cười lạnh nói: “Chu Hồng Dân, trước khi kết hôn tôi đã nói với anh, tôi là một cô gái Miêu Cổ, có thể lấy tới ba chồng, năm đó anh liền đồng ý.”
“Tôi nghĩ đó chỉ là một trò đùa!” anh ta gắt lên.
“Người Miêu chúng tôi không nói đùa đâu.”
Tôi đi tới trước mặt anh ta, lạnh lùng nói: “Tôi còn cho anh một lời nguyền nữa, đó không phải nói đùa.”
Khuôn mặt của Chu Hồng Dân hơi thay đổi. “Anh có biết tại sao bụng Anh lại đau như vậy không?” Tôi nhàn nhạt nói: “Là do cảm xúc của Cổ Trùng.”
Lúc này, Chu Hồng Dân rốt cục lộ ra vẻ sợ hãi: “Toi… Tôi không tin…
Tôi cười nhẹ, búng tay một cái. Chu Hồng Dân liền rên rỉ và nằm sấp trên mặt đất, ôm bụng và quằn quại.
“Xin hãy rời khỏi đây đi.” Những chàng trai Miêu nói bằng tiếng phổ thông dưới chuẩn.
Dưới sự giám sát của mười thanh niên, bố mẹ chồng và Chu Diễn vội vàng đưa Chu Hồng Dân đang vô cùng đau đớn đến bệnh viện.
Khi họ rời đi, tôi xoa xoa trán và nói với mười chàng trai một cách bất lực: “Tôi biết các anh không muốn làm chồng tôi, các anh nên quay về đi”.
Mười người đối mặt nhìn nhau, một trong những chàng trai cao to và điển trai bất ngờ tiến tới, đặt tay lên ngực và cúi đầu chào tôi: “Miêu Nguyệt, tôi sẵn lòng!”
“Anh…” Nhìn vào gương mặt tuấn mỹ của anh ta, tôi nhớ tới hình ảnh khi còn nhỏ chơi đùa với một cậu bé, “Anh là An Nhược?”
“Là anh.” An Nhược kích động gật đầu, trong mắt có chút lấp lánh,
“Miêu Nguyệt, anh vẫn luôn muốn làm chồng của em, tại sao em lại không chọn anh?”
“Tôi nhớ rõ anh hình như trúng tuyển đại học, tương lai xán lạn, vì sao muốn làm chồng của tôi?” Tôi kinh ngạc,
“Tôi sẽ gả cho ba người chồng, anh hẳn là muốn sao?”
An Nhược đứng dậy, đến gần tôi nói: “Miêu Nguyệt, anh muốn làm chồng của em, nhưng hy vọng em chỉ muốn một mình anh.”
To gan!” Những chàng trai khác đều có chút khiếp sợ, vội vàng khiển trách hắn phản bội quy tắc.
Tôi giơ tay ra hiệu cho họ im lặng, rồi nói với An Nhược: “Sở dĩ các cô gái Miêu Cổ của chúng tôi cưới ba chồng là để thụ thai, sinh con gái và nối dõi tông đường. Tôi có thể lấy anh, nhưng anh phải đảm bảo rằng mình có thể sinh con gái. Quy tắc của tổ tiên chúng ta, , gia tài của gia tộc không thể bị mất. “
Những lời đó khiến An Nhược rơi vào im lặng.
Mười người khiến tôi đau đầu, tôi gửi sáu người trong số họ đến sống trong khách sạn, chỉ để lại bốn người phù hợp ở nhà chăm sóc tôi.
Khi đi ngang qua phòng khách, tôi thấy An Nhược đang chơi ipad,, lúc anh ấy đi rồi, tôi đi tới, trên giao diện của ipad xuất hiện vài dòng tiêu đề. “Làm sao sinh con gái?” “Bí quyết sinh con gái…” “Nếu làm tốt mấy việc này, nhất định sẽ có con gái……
TÔI:”……”
Bị đau bụng cả đêm, Chu Hồng Dân dường như đã hiểu ra.
Sáng sớm liền gọi điện cho tôi xin lỗi, anh ta hy vọng có thể giải quyết tranh chấp một cách hòa bình.
Tôi chậm rãi ăn xong bữa sáng mà An Nhược chuẩn bị, sắp xếp mọi thứ xong mới ung dung đến bệnh viện.
“Giải pháp hòa bình? Anh ta đang mơ à?” Tiếp theo, tôi sẽ giải quyết các khoản với họ
“Miêu Nguyệt, mau giải độc cho Hồng Dân đi.” Trong bệnh viện, cha chồng mẹ chồng như van xintôi.
Qua một đêm, cơn đau của Chu Hồng Dân vẫn không khỏi, mấy người bọn họ đành tin rằng chính tôi đã bỏ bùa.
Tôi ngồi trên ghế không nói gì.
An Nhược lên tiếng: “Phản bội Miêu Nguyệt, xin lỗi là có thể giải quyết sao? Các người nên có hành động thiết thực đền bù tổn thất đi!”
Bố chồng hỏi: “Miêu Nguyệt,, con muốn bồi thường như thế nào?”
Tôi cười nói: “Rất đơn giản, sau khi Chu Hồng Dân qua đời, toàn bộ tài sản của anh ấy sẽ được con trai tôi thừa kế. Chu Hồng Dân hãy nhanh lập di chúc đi.”
“Làm di chúc?” Sắc mặt mọi người kịch liệt biến đổi.
“Ta còn chưa chết, lập di chúc cái gì?” Chu Hồng Dân lo lắng nói.
Tôi nheo mắt: “Yên tâm đi, anh sắp chết rồi.”
“Miêu Nguyệt, cô đã làm gì tôi?” Chu Hồng Dân cố gắng rời khỏi giường bệnh.
Tôi bước tới và đá vào bụng anh ta, Chu Hồng Dân thét lên vàngã xuống đất.
[Miêu Nguyệt, cô dám đánh người! !” mẹ chồng và Chu Diễn hét lên.
Tôi cười nhếch mép và lại đá vào người Chu Hồng Dân , “Tôi đánh anh ta, các người có thể làm gì được?”
Chu Hồng Mẫn điên cuồng lồm cồm bò dậy, lại bị An Nhược cho một đấm, anh ta lại ngã xuống.
Chu Diễn muốn giúp anh ta, nhưng lại bị tôi đá nhẹ vào người , Chu Diễn ngã xuống đất.
“Tôi sẽ báo cảnh sát!” bà mẹ chồng lớn tiếng doạ,
“Miêu Nguyệt, đừng tưởng có người chống lưng là có thể làm gì thì làm!”