10
May mà trước khi vào cung, ta đã liên lạc trước với tâm phúc của mình ở Thái y viện, nhờ vậy mới có thể qua mặt Lạc Thù Mục và thái hậu một cách trót lọt. Nhưng cũng không thể mãi dựa vào cách này để tránh né được.
Khi suy nghĩ về điều đó, ánh mắt ta lướt qua đống bổ phẩm đặt trên bàn, đột nhiên cảm thấy đầu lại đau nhức.
Tất cả đều là bổ phẩm do Lạc Thù Mục gửi đến.
Ta bị ký ức kéo giật trở lại với buổi thu săn. Một ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu ta, có phần hơi kỳ quái, về chuyện củanguyên chủ và Lạc Thù Mục, về bí mật của cả hoàng thất.
Nếu đúng như vậy, thì một số hành động vừa qua đã xay ra cũng có thể giải thích được.
Có vẻ như Diệp Giang nhận thấy sắc mặt của ta không ổn, nàng lo lắng gọi tên ta. Ta mỉm cười đáp lại để trấn an, sau đó dẹp hết mọi suy nghĩ, tạm thời tập trung vào buổi thu săn trước mắt.
Thực ra ta rất mong đợi buổi thu săn lần này. Bởi vì ta biết, Lâm Thiện Doanh sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, nàng nhất định sẽ lại xuất hiện để gây khó dễ cho ta.
Những tin đồn về việc ta là kẻ xuyên không trước đây không gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào cho ta, ngược lại, nàng ta còn bị lôi ra mắng một trận, tất nhiên là sẽ không cam lòng.
Chỉ là ta không hiểu, vì sao Lâm Thiện Doanh lại cứ phải nhắm vào ta.
………
Lâm Thiện Doanh quả nhiên không làm ta thất vọng.
Nàng đã cùng con gái trưởng của phủ tướng quân – Mộc Lan Tử, và Diệp Giang cá cược vưới nhau, xem ai trong ba người có thể săn được nhiều thú nhất trong buổi thu săn này.
Ta nghi ngờ rằng nàng kéo thêm Mộc Lan Tử vào là vì sợ chỉ có Diệp Giang thì không đủ, nên phải lôi cả Mộc Lan Tử vào để thể hiện bản thân.
Mộc Lan Tử dù là nữ nhi, nhưng về mưu lược thì không thua kém gì nam tử, thậm chí còn được Định Quốc tướng quân khen ngợi là thiên tài quân sự bẩm sinh.
Nàng từ nhỏ đã được dạy dỗ võ công tốt nhất, về khả năng cưỡi ngựa bắn cung thì vượt trội so với nhiều nam tử cùng lứa.
Lâm Thiện Doanh có lẽ cho rằng chỉ khi có Mộc Lan Tử tham gia, nàng mới có thể chứng tỏ mình tài giỏi đến mức nào.
Thật là buồn cười. Nàng ta nghĩ mình là ai chứ?
Nàng khao khát muốn thể hiện bản thân trước mặt Lạc Thù Mục, muốn Lạc Thù Mục thấy mình đặc biệt thế nào, nhưng lại không nhận ra giới hạn của chính mình.
Lâm Thiện Doanh vốn còn định kéo ta vào cuộc, ai ngờ Lạc Thù Mục lại lên tiếng:
“An Bình từ nhỏ thân thể đã yếu ớt, không thích hợp tham gia các hoạt động như thế này.”
Ta: ?
Nhớ lại lời Lăng Long từng nói, nguyên chủ An Bình trưởng công chúa từ nhỏ đã theo đuôi các hoàng tử khác, nếu có ai làm trái ý nàng, người đó sẽ bị một trận đòn. Có những lúc các hoàng tử còn không chịu nổi những bài luyện tập khắc nghiệt, nhưng An Bình lại kiên trì hoàn thành.
Khi còn nhỏ, An Bình từng bị sốt cao, khi đó các thái y đều nói nàng không qua khỏi, nhưng nàng lại vượt qua được, tỉnh dậy còn khỏe mạnh hơn.
Về khả năng cưỡi ngựa bắn cung, An Bình cũng chẳng kém gì Mộc Lan Tử. Vì vậy khi Lạc Thù Mục nói như vậy, những người biết chuyện đều lộ vẻ nghi hoặc.
Thân thể yếu đuối ư?
Lạc Thù Mục đúng là nói dối không chớp mắt. Nhưng trong lòng ta vẫn phải dành cho Lạc Thù Mục một lời khen.
Rốt cuộc, người có tiếng tăm lừng lẫy vốn dĩ là An Bình trưởng công chúa, đâu liên quan gì đến ta?
Lạc Thù Mục đã lên tiếng, Lâm Thiện Doanh tất nhiên cũng không thể nói thêm gì nữa.
Mộc Lan Tử là một nữ nhân cực kỳ dũng mãnh và oai phong. Nói theo ngôn ngữ của người hiện đại chúng ta thì, nàng không chém nam nhân nhưng lại có thể chém nữ nhân.
Ta thực sự bị vẻ đẹp của nàng cuốn hút, chỉ là bề ngoài ta vẫn giữ được nụ cười điềm tĩnh và trang nhã.
Mặc trên người chiếc váy săn màu đỏ rực, trang điểm nhẹ nhàng nhưng đủ để tôn lên những đường nét mạnh mẽ và sắc sảo trên khuôn mặt, Mộc Lan Tử ngồi trên lưng ngựa, giương cung và bắn một mũi tên về phía con mồi trong trường săn.
Chính xác và thanh lịch.
Trong khoảnh khắc đó, không ai có thể tỏa sáng hơn nàng.
11
Ta nhìn qua đám đông, thấy Lâm Thiện Doanh với vẻ mặt đầy lo lắng, nàng đang trừng mắt nhìn Mộc Lan Tử một cách căm hận, gương mặt vốn xinh đẹp giờ trở nên méo mó, xấu xí.
Nàng vốn định để người khác làm nền cho mình, không ngờ chính nàng lại trở thành cái nền đó.
So với một nữ nhân từng thực sự trải qua chiến trường như Mộc Lan Tử, Lâm Thiện Doanh quả thật còn kém xa.
Nhưng điều khiến ta bất ngờ là Lâm Thiện Doanh thực sự lại biết cưỡi ngựa bắn cung, thậm chí khi máu từ con mồi bắn ra, nàng không hề chớp mắt. Khi nàng nắm lấy cung tên, cả khí chất của nàng cũng thay đổi, như thể nàng đã trở thành một con người khác vậy, không còn sự nóng nảy thường thấy.
Ta nén sự ngạc nhiên trong lòng, lần đầu tiên nghiêm túc đánh giá Lâm Thiện Doanh.
Dù đây chỉ là phần khởi đầu của buổi thu săn, nhưng Lâm Thiện Doanh đã mang đến cho ta một chút bất ngờ. Nàng không hoàn toàn vô dụng, ít nhất là trong màn trình diễn cưỡi ngựa bắn cung vừa rồi, nàng không bị hoàn toàn lấn át.
Sau màn trình diễn, các nữ quyến bắt đầu tiến vào trường săn để săn bắt con mồi cho riêng mình.
Ta không biết chuyện gì đã xảy ra trong đó. Nhưng khi ba người trở ra, sắc mặt của Mộc Lan Tử lại tái nhợt, sắc mặt của Diệp Giang càng thêm lạnh lùng. Trái ngược hoàn toàn với đó là Lâm Thiện Doanh lại không thể che giấu sự đắc ý của mình.
Những người có mặt dường như không nhận ra sự thay đổi trên ba người họ, Lạc Thù Mục với vẻ mặt bình thản tuyên bố Lâm Thiện Doanh là người giành chiến thắng đầu tiên trong buổi thu săn của các quý nữ.
Sau đó đến lượt các nam nhân tham gia.
Ta không mấy hứng thú với điều này, liền nhanh chóng tìm Diệp Giang để hiểu rõ tình hình.
Nàng khẽ nói với ta:
“Mọi thứ đều nằm trong kế hoạch.”
Chúng ta đã có một kế hoạch, một kế hoạch nhằm vào Lâm Thiện Doanh.
Để đảm bảo rằng nàng ta sẽ không tiếp tục gây chuyện và thu hút sự chú ý của thái hậu và những người khác, ta quyết định khiến nàng biến mất khỏi vòng tròn quyền lực này.
Mộc Lan Tử vốn không thích tham gia những hoạt động như thu săn, đối với nàng, điều đó thật sự quá trẻ con. Nhưng ta biết, nàng cực kỳ ghét kẻ mang thân phận xuyên không.
Tổ tiên của nàng từng bị một nữ xuyên không gây ra biết bao rối loạn.
Khi ta và Diệp Giang tìm gặp nàng và nói về kế hoạch của mình, nàng lập tức đồng ý mà không hề do dự.
Thực ra, ta không mấy quan tâm đến Lâm Thiện Doanh, nhưng không thể chịu nổi việc nàng liên tục đến khiêu khích.
Ta và Diệp Giang bàn bạc, rồi quyết định dứt khoát một lần cho xong, giải quyết triệt để rắc rối này.
Những lựa chọn của Lâm Thiện Doanh gần như đều nằm trong kế hoạch của ta và Diệp Giang.
Nàng thiển cận, không rõ ràng về cơ cấu các gia tộc ở kinh thành, nên chỉ chọn những người mà nàng nhớ đến.
Trong số những người này, để trèo lên được vị trí bên cạnh Lạc Thù Mục, nàng tự nhiên sẽ coi Diệp Giang – người được đồn sẽ trở thành thái tử phi tương lai, là cái gai trong mắt, nhất định sẽ muốn so tài với Diệp Giang để chứng tỏ mình vượt trội hơn.
Trước khi buổi thu săn diễn ra, ta đã sắp xếp người cố ý nhắc đến Mộc Lan Tử trước mặt Lâm Thiện Doanh,
Ta nói về việc nàng ta được khen ngợi như thế nào từ khi còn nhỏ, được gọi là thiên tài quân sự bởi các quân sư đương thời. Còn nói về cách nàng đứng vững trong đám nam nhi, khiến họ phải nể phục, cách nàng bày mưu tính kế, làm cho địch quân phải thất bại.Nói về tài năng quân sự của nàng, về khả năng cưỡi ngựa bắn cung xuất sắc, và sự kiêu ngạo thanh tao của nàng.
Lâm Thiện Doanh đã ghi nhớ Mộc Lan Tử, nhưng nàng ta lại không nhận ra sự chênh lệch giữa mình và đối phương lớn đến mức nào. Sự nông cạn của nàng khiến kế hoạch dù không quá phức tạp lại dễ dàng đạt được kết quả như ta mong đợi.
Lâm Thiện Doanh hoàn toàn không biết rằng ta đã sắp xếp người theo dõi nàng từ lâu.
Nàng hứng khởi trò chuyện với “tâm phúc” của mình về việc sẽ làm thế nào để khiến Mộc Lan Tử và Diệp Giang mất mặt trong buổi thu săn này, và biến mình thành tâm điểm của mọi sự chú ý.
Thật tiếc là những lời đó đã được truyền lại cho chúng ta không thiếu một chữ nào.
Xét thấy kế hoạch của nàng ta quá sơ sài, chúng ta thậm chí còn giúp nàng ta hoàn thiện thêm.
Ví dụ như việc tránh sự theo dõi của Lạc Thù Mục để khiến Mộc Lan Tử gặp “tai nạn” bị thương, hay để Diệp Giang bất ngờ xuất hiện, dường như làm rối loạn kế hoạch, làm lộ ra ý đồ của Lâm Thiện Doanh, khiến nàng ta mất bình tĩnh và cuối cùng thất bại trong cuộc thi.
Kết quả là, Lâm Thiện Doanh một mình nổi bật.
Cuối cùng, ta chịu trách nhiệm liên lạc với Lạc Thù Mục.
Lạc Thù Mục là mấu chốt quan trọng, quyết định việc hắn có xử lý Lâm Thiện Doanh theo đúng ý ta hay không.
Ta sẽ đợi sau khi buổi thu săn kết thúc, xin ý kiến Lạc Thù Mục, đề nghị rằng Lâm Thiện Doanh thật sự xuất sắc, mong rằng hắn sẽ chỉ định nàng thành hôn với một người tốt.
Nhưng Lạc Thù Mục không bao giờ có ý định để Lâm Thiện Doanh bước vào một gia đình tốt. Những gì nàng ta đã làm trong lễ tang, Lạc Thù Mục vẫn còn nhớ rõ.
Làm thế nào để nhanh chóng hủy hoại một người? Đầu tiên là nâng nàng ta lên đến đỉnh cao, rồi để nàng ta rơi xuống vực thẳm.
Việc nàng ta thực sự biết cưỡi ngựa bắn cung là điều ta không ngờ tới, nhưng điều đó chỉ làm kế hoạch thêm hoàn hảo, và giúp chúng ta tránh được một số rắc rối mà thôi.
Dựa vào nàng ấy, ta hy vọng gây ra chút hỗn loạn trong kinh thành, từ đó tìm cách thoát khỏi nơi này.