Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Cổ Đại NĂM THÁNG DÀI LÂU Chương 7 Ngoại truyện

Chương 7 Ngoại truyện

11:56 chiều – 26/08/2024

Ngoại truyện 1

 

Lạc Vô Ưu: “Thế tử, trong thời gian điều trị, xin đừng ân ái.”

Thẩm Thanh Thức: “?”

Lạc Vô Ưu: “Thế tử hẳn cũng rõ về thân thể của mình, những năm qua lại vẫn… không biết tiết chế.”

“Đến mức bây giờ thận… khụ, thân thể suy nhược.”

Thẩm Thanh Thức: “…”

Một lúc sau.

Thẩm Thanh Thức: “Xin đại phu đừng nói cho phu nhân nhà ta biết.”

Lạc Vô Ưu: “Tất nhiên rồi, là thầy thuốc, ta chắc chắn sẽ bảo vệ quyền riêng tư của bệnh nhân.”

Thiên Nguyên năm thứ năm mươi sáu, thành Hoài Khôn, Thế tử Tuyên Vương cùng thế tử phi xuất hành.

Một lão già say rượu có ý định xâm phạm thế tử phi, liền bị Thế tử Tuyên Vương đá gãy xương sườn, ngất xỉu.

Đêm đó, lão tỉnh lại, rồi vô tình ngã xuống nước từ trên cầu, mười mấy ngày sau người ta mới phát hiện ra thi thể trương phình của lão.

Con gái của lão là Lạc Vô Ưu từ đó mất cha, nương tựa vào mẹ.

Ba năm sau mẹ nàng qua đời, trên đường tìm đến thân thích, nàng gặp phải sơn tặc, để bảo toàn danh tiết, nàng nhảy xuống vách núi.

Nửa năm sau, Lạc Vô Ưu sống sót một cách kỳ diệu, và bắt đầu câu chuyện truyền kỳ ở kinh thành.

Ở một không gian song song khác.

Thế tử Tuyên Vương và thế tử phi chưa bao giờ đến thành Hoài Khôn.

Thiên Nguyên năm thứ năm mươi sáu, Lạc Vô Ưu và mẹ đều bị cha nàng, một kẻ nghiện rượu, đánh chết. Thi thể của Lạc Vô Ưu bị cha bán cho một phú thương, để gả qua làm lễ âm hôn với đứa con trai út của nhà họ đã chết bất đắc kì tử.

Nhưng vào ngày cử hành âm hôn hợp táng, nàng đã sống lại.

  • Hết –