Mắt đào hoa của Đàm Tễ nhiễm tia sát ý, cúi đầu nhìn xuống tiểu cô nương ánh mắt mờ mịt đang bị hắn giam trong lòng ngực, hôn nhẹ lên đôi môi chúm chím của nàng, trong mắt đáng lẽ mang theo ý cười nhưng nụ cười đó lập tức biến mất khi nhìn hai người trước mặt.
“ Nếu không phải trước khi sắp chia tay, nàng khuyên bổn quân đừng cho tận diệt môn phái các ngươi cho rằng các ngươi còn mạng để sống ư? ”
Sắc mặt Huyền Hư cùng Tú Chi nháy mắt tái nhợt như tờ giấy, Huyền Hư còn tốt hơn một chút còn cơ thể Tú Chi ngay lập tức run lên.
“ Tu vi thụt lùi chỉ là một hình phạt nho nhỏ mà thôi Huyền Hư. “ Đàm Tễ cười đến khoa trương.
“ Nếu như các ngươi lại không an phận, bổn quân không ngại cho các ngươi nếm thử cảm giác mất hết cả năm giác quan là như thế nào, thê tử bổn quân cưng chiều mấy trăm năm chưa bao giờ là món đồ chơi để các người bắt nạt. “
“ Phu nhân, phu nhân sao lại ngẩn người rồi “
Giọng nói Đàm Tễ lọt vào tai ta, ta thấy tay hắn quơ quơ ở trước mắt ta, ta giật mình tỉnh lại chớp chớp mắt, Đàm Tễ khóe miệng đầy ý cười tính tình rất tốt để ta nắm lấy tay hắn,ta đánh giá một vòng đất trồng rau của mình mê man, nam nữ chính đã đi rồi sao, vãi chưởng Đàm Tễ ngươi thật là trâu bò, ta nhìn vườn rau không bị tổn hại chút nào vui đến nỗi hận không thể nhào tới ôm hắn hôn một cái.
“ Buổi tối chúng ta ăn lẩu với chân giò lớn kỷ niệm vườn rau của chúng ta không bị nam nữ chính à không phải là tìm được đường sống trong chỗ chết dưới tay đại sư huynh và tiểu sư muội của ta. ”
Đàm Tễ mi mắt cong cong mà nhìn ta cười : “ ta giúp nàng bảo vệ vườn rau nàng có nên cho ta chút khen thưởng không phu nhân, ví dụ như cho ta hôn một cái gì đó.”
Ta bị câu nói của hắn làm cho giật mình: “ Đàm Tễ gần đây người càng ngày càng không biết xấu hổ, ta là hoàng hoa đại khuê nữ để ngươi kêu ta là phu nhân cũng là quá rồi ngươi còn muốn hôn ta, không phải ngươi chiếm tiện nghi của ta à.”
“ Vi phu tốt xấu cũng là đệ nhất mỹ Nam của ma giới, phu nhân cũng không lỗ mà! ” Đàm Tễ đứng đắn nói.
“ Phu nhân không tới ăn một miếng đậu hũ sao?”
Ta nhìn hắn ghét bỏ, ta còn là đệ nhất mỹ nhân tu chân rồi đó tuy rằng với khuôn mặt này của Đàm Tễ nhìn qua như thế nào cũng thấy là ta chiếm tiện nghi, vì thế căn cứ vào nguyên tác có tiện nghi mà không chiếm là đồ ngốc, ta xoa tay hậm hực gặm một miếng lớn trên mặt Đàm Tễ, không biết vì cái gì ta luôn cảm thấy Đàm Tễ cười càng vui vẻ hơn.
Sau khi ăn lẩu vào buổi tối Đàm Tễ đi rửa bát đĩa, ta nhìn hắn phong khinh vân đạm mà niệm chú hong khô chén đĩa, ta nghiêm túc mà giáo dục hắn miệng vết thương của ngươi còn chưa có lành bớt dùng ma khí làm loạn.
“ Rửa bát cho phu nhân sao có thể gọi là làm loạn. “
Đàm Tễ nhìn qua rất ủy khuất, ta nhìn hắn trong ánh mắt tràn ngập ghét bỏ mà chỉ một cặp vợ chồng già mới có a từ từ đã, từ khi nào mà ta và Đàm Tễ là vợ chồng già rồi, sau đó ta giận nảy mình.
“ Đàm Tễ anh có phải sinh hoạt của hai ta có chút giống với một cặp vợ chồng già rồi không?.”
Đàm Tễ đem cái chén cuối cùng cất đi, tâm tình khá tốt mà liếc liếc mắt nhìn ta một cái : “ hai ta thành thân đã trăm năm rồi còn không phai là vợ chồng già mới là lạ chứ.”
Ta chậm rãi gõ ra một cái dấu chấm hỏi, nhưng chúng ta mới quen nhau hơn nửa năm mà điều đó không quan trọng ấy, Đàm Tễ tỏ vẻ không để bụng điều đó rất quan trọng, ta tỏ vẻ rất để ý Đàm Tễ ôn nhu mà nhìn ta đôi mắt hơi cong.
“ Nàng thật sự muốn biết ư? “
Muốn, ta tự hỏi một lát ta tò mò bởi vì Tú Chi nói ngươi xem ta là thế thân cười chết mất
ta cũng không phải là nữ chính truyện ngược, ta là nữ phụ ác độc có chuyện mà ta không cần trải qua hỏi một chút là xong rồi, ta ngẫm lại một chút Đàm Tễ vẫn ôn nhu mà nhìn ta
“ Phu nhân cảm thấy Vi phu nên bắt đầu nói từ đâu thì tốt, đêm động phòng hoa chúc trước
hay là…”
Ta lạnh lùng mà phá hư bầu không khí
“ Đừng lạc đề nói chính sự đi “
“ Hu Hu…”
Đàm Tễ ủy ủy khuất khuất mà nhìn ta liếc mắt một cái, việc này phải nói từ trăm năm trước, ta lãnh khốc vô tình nói đừng giả bộ ủy khuất.
“ Nói cho ta nghe một lần đi “
Đàm Tễ lại nhìn ta sau đó giống như cô con dâu nhỏ chịu ủy khuất
“ phu nhân ta có thể nói sao? “
tới rồi tới rồi phần bị xóa của cốt truyện tới rồi vì thế ta tiến vào trạng thái hóng hớt gặm dừa, Theo Đàm Tễ nói trăm năm trước có một nữ tử thiên phú cực cao, ba năm ôm hai năm năm ôm ba, anh nói sai rồi là một năm trúc cơ, ba năm kết Đan 15 nguyện anh., ta nhìn Đàm Tễ Đàm Tễ nhìn ta, Đàm Tễ kêu ta
“ Phu nhân! ”
“ Không cần kêu ta là phu nhân, ta không có lão công như ngươi! “
Đàm Tễ nói nửa ngày cũng không có trọng điểm làm ta rất là khó chịu, vì thế ta đạp hắn một cái quyết định đem bữa ăn khuya của hắn hủy bỏ, Đàm Tễ kinh hãi đầu có thể rơi máu có thể chảy nhưng bữa ăn khuya không thể không có, Ta tự hỏi một chút nghe cũng có vẻ hợp lý sau đó lộc cộc đi làm cái bánh, lại xào thêm ốc rồi bưng rượu vào chuẩn bị cùng Đàm Tễ uống say một bữa, Đàm Tễ nhìn rượu trong tay ta sắc mặt có chút phức tạp
Ta trừng hắn: “ sao nào rượu còn không cho ta uống nữa à? “
Đàm Tễ hèn mọn mà lắc lắc đầu
“ không phải bình rượu này căn bản không đủ để uống.”
ta vui vẻ hỏi tửu lượng của ta rất tốt sao? Đàm Tễ không nói chuyện vẻ mặt trung thực, ta đã quên rồi, ta đổ một bát rượu cho chính mình, ăn một con ốc rồi lại cắn miếng bánh bắt đầu vô cớ gây rối.
“ Hu Hu ngươi căn bản không yêu ta nếu không sao lại không biết tửu lượng của ta như thế nào “
Đàm Tễ có chút không biết làm sao, đây cũng là lần đầu tiên hắn thấy ta không nói lý như vậy, còn chưa có say đã ra ai phủ đầu với hắn rồi, Đàm Tễ mặt đầy bất đắc dĩ.
“ phu nhân ta yêu nàng bao nhiêu, chính nàng không rõ sao? ”
“ Đàm Tễ yêu ta sao, ta quên mất chắc là yêu lắm nhỉ? “
Vân Nhất Chi có thói quen nhỏ là thích uống một chút rượu khi nghi ngờ sau đó mang theo 7 phần men say cùng ba phần thanh tỉnh lắc lư ở trước mặt Đàm Tễ hết ôm hắn rồi lại sờ thậm chí có đôi khi uống say quá còn dùng rằng để gặm.
Sau khi tiểu cô nương uống rượu xong không chỉ chân mềm sức lực trong miệng cũng mềm như bông, không phải mắng mỏ người khác căng giống như là đang cùng người khác vui vẻ, Đàm Tễ có vết thương nào chưa từng trải qua một vết thương nhỏ với lực cắn như vậy thậm chí còn có chút ngứa ngáy đối với hắn, tửu lượng của tiểu cô nương ở ma giới chỉ có thể xem như tiểu hài tử.
Thường thường uống say liền có chút điên, điều này dẫn tới sau khi thành thân thường xuyên có thể nhìn thấy những cảnh tượng kỳ lạ trong cung điện, hắn đang ngồi xem công văn trong lòng ngực có một tiểu cô nương mà tiểu cô nương lại đang ôm hắn xem hắn như đùi gà mà gặm đến chảy nước miếng.
Đam Tễ đột nhiên nghĩ về những ngày đầu tiên sau khi tiểu cô nương biến mất, đoạn thời gian này đối với hắn còn có hầu hết mọi người ở ma giới mà nói là một đoạn thời gian không thấy ánh mặt trời.
Cô nương hay cười hay nháo đi rồi, ma giới vốn mới có một chút tươi sáng và náo nhiệt lại nhanh chóng khôi phục lại bầu không khí chết chóc mà nó đã có từ rất lâu trước đó, Kỳ thật những gì Vân nhất chi nói là không đúng, rượu đông ở ma giới có thể để cho nàng trồng trên cánh đồng đó là do hai người bọn họ tự tay nuôi dưỡng chỉ là nàng quên mất mà thôi.
Ngay từ đầu hắn còn thắc mắc tại sao một tiểu cô nương xinh đẹp như vậy lại thích trồng trọt, huống hồ phần lớn đất đai ở ma giới đều là đất khô cằn không có sự sống không thứ gì có thể trồng trọt được, kết quả tiểu cô nương lại nói làm con cái ưu tú của nhà làm nông muốn giữ vững mục đích làm nông nghiệp ban đầu mới có thể có được sự phát triển bền vững ngươi hiểu không?
Hắn bật cười tiểu cô nương nói rất nhiều nhưng hầu hết thời gian hắn đều nghe không hiểu lắm, tới đây cùng ta đọc hai4 chữ nào lúc đó vân nhất chi còn có ý đồ đem ma quân giáo dục thành thanh niên tốt.
Nhưng giây tiếp theo đã bị một con sói con xô ngã xuống đất mặc dù bị Đàm Tễ túm lấy gậy sắt lên, đôi mắt của tiểu sói con vẫn lấp la lấp lánh tứ Chi dãy dụa nhào vào trong lòng tiểu cô nương, con sói con đó sau này mà mập chắc trăm năm thời gian đủ để tạo nên một thế hệ ma tướng.
Hiện giờ ma giới tràn ngập đủ loại hoa tươi xinh đẹp một số là do tiểu cô nương năm đó gieo trồng nhưng nhiều hơn nữa là do những người già ở ma giới cẩn thận vun trồng để tưởng nhớ cô gái hay cười năm đó,ma giới hết thảy mọi thứ đều đang trở nên tốt đẹp hơn chỉ có nàng là biến mất trăm năm.
Ta rơi vào trạng thái hoàn toàn không nói nên lời, uống rượu hỏng việc rồi hỏng việc sau khi ta uống đến không nhớ được gì ta không biết vì sao lại cùng Đàm Tễ lăn đến trên một cái giường,Ta ngủ cùng hắn rồi, eo ta đau quá, ai nói rằng sau khi uống say Nam nhân sẽ tự động không được vậy, từ từ hình như tối hôm qua chỉ có một mình ta uống hết nguyên một vò rượu.
Đàm Tễ nửa chống đầu nhìn ta, ta nhìn chằm chằm mặt hắn có thể nhìn thấy rõ rằng hai chữ thỏa mãn trên đó, nếu không phải ta mệt đến tay cũng nhấc không nổi thì bây giờ hắn không thể nào nhìn ta nằm trên giường được, đừng hỏi ta vì sao không thẹn thùng, con mẹ nó vợ chồng già còn xấu hổ cái gì.
Ta cũng không phải nữ phụ độc ác chuyên tâm đến mức chỉ dán mắt vào Nam chính, từ trước đến nay ta đều là chỗ nào vui thì đến lại nói với khuôn mặt này của Đàm Tễ nhìn thế nào cũng là ta kiếm hời rồi, Hắn đưa tay lên mớ tóc lòa xòa trên trán ta cúi người hôn lên đó một cái.